“Bây giờ đang trong giờ làm việc.
Dạ Âu Thần bị đẩy ra, đôi mắt yếu ớt mà nhìn cô.
Hàn Minh Thư lui về phía sau hai bước: “Trước đây anh nói với em, đang trong giờ làm việc không được quyền rũ anh, sau đó anh nói em không được như vậy, em đi ra ngoài trước đây!”
Nói xong, cô cũng không quan tâm Dạ Âu Thần phản ứng như thế nào, bước ra ngoài.
Ra khỏi phòng làm việc, Hàn Minh Thư cảm nhận được một cảm giác mát lạnh đập vào mặt, vội vàng chạy đến nhà vệ sinh bên cạnh.
Sau đó Hàn Minh Thư nhìn thấy khuôn mặt đỏ ửng của mình trong gương, điểm chết người nhất là trên cổ còn có một vết hồng rất rõ ràng.
Hàn Minh Thư đưa tay chà đi, vết hồng cũng không mất đi,
Thực sự là muốn điên rồi.
Rõ ràng biết hôm nay cô không mặc áo cao cổ, lại có thể lưu lại dấu này trên cổ.
Bây giờ trên tay cô không có phần phủ hay là che khuyết điểm gì đó, cuối cùng chỉ có thể thả tác xuống vai, vừa vặn che di đứa vết hồng kia.
Đợi sau khi chỉnh sửa xong, Hàn Mộ Từ mới bước đi rất thiếu tự tin mà đi về phòng thư ký
Trong phòng thư ký, chị Lâm đang gọi điện thoại, lúc Hàn Minh Thư đi vào trong phòng, cô ấy còn không thèm nhìn qua, Hàn Minh Thư thầm vui mừng, bước nhanh quay về chỗ ngồi của mình, mở túi tìm kem che khuyết điểm gì đó.
Cô vừa mới lấy bút che khuyết điểm ra, chị Lâm bên kia cũng đã cúp điện thoại, sau đó cô ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797931/chuong-902.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.