Dạ Âu Thần tiện đà nói: “Cháu ngoại của ông không phải là một động vật máu lạnh vô tình vô nghĩa, thích một người là chuyện rất bình thường, cũng không bị ai mê hoặc”
Anh dùng vẻ mặt và thái độ rất nghiêm túc nói những lời này với Uất Trì Thần, nếu như anh không thèm để ý, hoặc là phủ nhận hay là giải thích, Uất Trì Thần còn có thể cảm thấy chuyện này không nghiêm trọng. Nhưng bây giờ thì sao?
Dạ Âu Thần nghiêm túc nói chuyện này với mình như vậy, còn lấy ví dụ của ông ta lúc còn trẻ.
Điều này nói lên điều gì?
Đứa cháu ngoại này của ông ta rất nghiêm túc.
Nghĩ đến đây, Uất Trì Thần coi trọng vấn đề này, phút chốc đứng lên, chăm chú nhìn Dạ Âu Thần.
“Là ai? Rốt cuộc là ai có thể khiến cháu có thái độ này?”
Là ai? Trước mắt Dạ Âu Thần rất dễ dàng hiện lên khuôn mặt của Hàn Minh Thư, đặc biệt là cặp mắt sạch sẽ kia.
Ấn tượng của Dạ Âu Thần đối với cô vẫn rất sâu sắc, mặc kệ cô làm chuyện gì.
Thấy Dạ Âu Thần không nói lời nào, Uất Trì Thần khẩn trương lên: “Cho nên những gì người khác nói đều là sự thật sao? Cháu thực sự cho cô gái đó một ưu ái đặc biệt? Để cô ấy tự do ra vào văn phòng của cháu sao?”
Dạ Âu Thần ngước mắt, trong mắt tối đen.
“Ông ngoại, những lời này đều là Đoan Mộc Tuyết nói cho ông?”
“Cháu không cần để ý những lời này là ai nói, chỉ cần kết quả đều giống nhau là được. Cháu thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797916/chuong-887.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.