Trong lòng nhói đau âm ỉ, Đoan Mộc Tuyết cần chặt môi dưới, cảm giác được mùi tanh ngọt từ môi truyền đến
“Tôi cho cô mười giây để ra khỏi đây Sau khi Dạ Âu Thần lau ngón tay cuối cùng, bình tĩnh ném khăn vào thùng rác bên cạnh, giống như không thấy Đoan Mộc Tuyết đang ngồi ở đó.
Đoan Mộc Tuyết dám không đi ra à?
Cô ta lên tới đây khi không được mời, quyết tâm đến quyến rũ Dạ Âu Thần.
Nhưng Dạ Âu Thần lại lạnh lùng đến thế này, ánh mắt anh vừa rồi như muốn giết chết người, nếu có ta không rời khỏi đây trong vòng mười giây, có lẽ anh sẽ tìm hai nhân viên bảo vệ để ném cô ta ra ngoài.
Khi đó, toàn bộ công ty sẽ biết về chuyện của Đoan Mộc Tuyết cô ta.
Lần sau cô ta còn cơ hội đến tìm Dạ Âu Thần a?
Nghĩ vậy, Đoan Mộc Tuyết nhanh chóng đưa ra quyết định, từ trên mặt đất đứng dậy, nhe giọng nói: “Anh Thâm, anh đừng nóng giận, em sẽ rời đi ngay
Nói xong có ta khập khiễng bước ra ngoài.
Sau khi có ta đi, trong phòng làm việc vẫn còn mùi của người phụ nữ đó, Dạ Âu Thần khó chịu cau mày, kéo cà vạt trước ngực gọi chị Lâm.
“Từ nay về sau, không được để người không đàng hoàng đến văn phòng của tôi.”
“Hả?”
Chị Lâm còn chưa kịp hiểu gì, thì đã bị đã cúp điện thoại
Nghe giọng lạnh bằng phát ra từ đầu dây bên kia, vẻ mặt chị Lâm vẫn có chút hoang mang.
Chuyện… chuyện gì thế này? Không phải nhà Đoan Mộc và nhà Uất Trì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797905/chuong-876.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.