Nhưng sau đó cũng không biết tại sao, anh cảm thấy việc trở về Việt Nam với cô dường như là một điều tốt.
Hàn Minh Thư không biết lúc này Dạ Âu Thần đang nghĩ gì, anh ôm chặt cô, dựa đầu vào vai cô, bờ môi mỏng lướt qua cổ cô không biết là cố ý hay vô thức . Chương mới nhất tại ++ TRÙMtru yện.or g ++
Cuối cùng cô nghe thấy một tiếng thở dài năng ně.
“Em cho tôi uống cái quái gì vậy?”
Tại sao anh càng ngày càng bị cô mè hoặc?
Anh không rõ và cũng không muốn biết rõ
Sau khi trở về công ty, Hàn Minh Thư bảo Dạ Âu Thần thả mình xuống một chỗ cách công ty rất xa, chuyện như vậy cũng không phải lần đầu tiên xảy ra, cho nên Dạ Âu Thần nhanh chóng dừng xe, sau khi Hàn Minh Thư xuống xe đóng cửa xe rồi nói với anh: “Em sẽ đến công ty som.”
“Ừ” Dạ Âu Thần mim mỗi đắc ý: “Dù bây giờ em có trốn tránh như thế nào đi nữa, thì sau này những người khác cũng sẽ phải biết thôi.” Lời nói nhẹ nhàng, nghe như không có gì, nhưng phải tỉ mỉ suy nghĩ thì mới hiểu được ý nghĩa của câu nói đó.
Hai má Hàn Minh Thư ứng hồng, cô giục anh “Anh mau di di.”
Đạ Mạc Thậm đành lại xe rời đi.
Sau khi anh rời đi, nụ cười trên mặt Hàn Mộ Tử dân dân biến mất.
Cô hơi thất vọng, vừa rồi ở nhà hàng có hỏi anh câu cuối cùng, nhưng anh nhất định không trả lời
Hàn Minh Thư lắc đầu,
Có lẽ là cô suy nghĩ quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797902/chuong-873.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.