Dạ Âu Thần nheo mắt lại, vô thức năm lấy cổ tay trắng bệch của cô. Hàn Minh Thư sững sở, Kiều Trị ở một bên nhìn thấy cảnh tượng này, tiến tới hỏi: “Tôi nói này Uất Trì, sao cậu lại nằm cổ tay có trợ lý vậy, chẳng lẽ hai người đã ở cùng nhau rồi sao? Vậy có phải tôi không nên gọi cô ấy là trợ lý nữa nên đổi thành chi dầu rồi?”
Chị dâu? Cách xưng hồ này khiến Dạ Âu Thần nhíu mày tỏ vẻ bất ngờ, cảm thấy Kiều Trị gọi cô như vậy cũng không phải là không được.
Anh dùng một lực nhẹ kéo Hàn Minh Thư lên khỏi ghế, rồi ôm cô vào lòng, sau đó nhìn Kiều Trị với vẻ mặt bất mãn
“Lần sau không có sự cho phép của tôi, không được tùy tiện bắt cóc người của tôi.”
Kiều Trị: “…”
Trời ạ, cũng mới bên nhau thôi mà, một câu người của tôi đã nói thuận miệng như vậy rồi, lại còn ôm chặt người ta đến thể
Cảnh tượng này khiến Kiều Trị cảm giác như đang uống một hũ giấm lớn vậy. Nhưng nghĩ đến những lời Hàn Minh Thư nói với mình, Kiều Trị lại thấy buồn cho có, rõ ràng người trước mặt chính là người yêu của mình, hơn nữa cũng đã nhắc đến chuyện hôn nhân, nhưng lại không thể nói ra.
Kiều Trị cảm thấy mình thật sự càng ngày càng đau lòng về người chị dâu! Mình đang buồn mà còn suy nghĩ cho người khác, hoàn toàn không giống Đoan Mộc Tuyết kia, chỉ quan tâm đến hạnh phúc của bản thân, không thích người ta nhưng lại thích cảm giác được vây quanh, được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797899/chuong-870.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.