Người con gái sững sở, sau đó trên mặt bắt đầu hơi xấu hổ, lắc đầu: “Không tủi thân. Ngược lại có ta cảm thấy rất hạnh phúc.
Bởi vì cô ta yêu anh ấy, cho nên ngày tháng nào cũng đồng ý cùng anh vượt qua.
Hàn Minh Thư khẽ cười. “Vậy thì đúng rồi, cô cũng không cảm thấy tủi thân, tại sao lại thay tôi tủi thân chứ.”
Người con gái thè lưỡi ra: “Thật ngại quá, tôi cũng chỉ tùy tiện nói mà thôi, cô đừng để trong lòng nha.”
Hàn Minh Thư gật đầu, không nói gì nữa. Không bao lâu sau trong nhà liền có tiếng người con trai đang gọi tên của người con gái, cô ấy vẫy tay với Hàn Minh Thư liền rời khỏi
Hàn Minh Thư cũng về phòng, đúng lúc nhìn thấy điện thoại Tiểu Nhan gọi cho cô
“Alo?”
“Minh Thư Mặc Tử Minh nhớ câu chết mất
Giọng của Tiểu Nhan vô cùng có lực xuyên thấu, Hàn Minh Thư lập tức để điện thoại cách xa mình một chút, đến khi bên đầu kia của điện thoại yên lặng một chút cô mới cầm lên nghe.
“Đáng ghét, cậu lại để điện thoại ra không nghe minh nói nữa phải không? Cậu thật tàn nhân.”
Hàn Minh Thư: ” Tiểu Nhan, xin cậu nghiêm túc một chút được không?”
Tiểu Nhan nặng nề hừ một tiếng, một giây sau liền trở nên nghiêm túc: “Dì nhỏ Tống mà cậu nhớ thư ký Tô liên lạc đã có tin tức rồi, muốn biết là tin tức gì không?”
“Nhanh như vậy đã liên lạc được rồi?”
Hàn Minh Thư vô cùng ngạc nhiên.
Hiệu suất làm việc của Tô Cửu còn lợi hại hơn so với tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797889/chuong-860.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.