“Ừm”
” Hàn Anh Thư nói chuyện xảy ra gần đây với Tô Cửu một lần, rất khổ não: “Tôi thấy anh ấy dường như không có phản ứng đặc biệt nào, không phải cô nói ở cùng người thân quen sẽ kích thích trí nhớ sao? Sao tôi lại cảm thấy… dường như anh ấy chả nhớ lại gì”
Tô Cửu bên kia nghĩ hồi lâu, sau đó mới nói: “Thật ra chuyện này cũng không phải tuyệt đối, chỉ là vấn đề xác suất, hơn nữa, nghe lời cô nói, hai người dường như không có tiếp xúc gì quá thân mật?”
Ngoại trừ một lần vào buổi chiều hôm kia, chưa từng có tiếp xúc thân mật Hàn Mặc Tử ngại nói thắng, tùy tiện nổi một cải, Tô Cửu vừa nghe liên nói: “Lúc đó cô có thấy anh ấy có thay đổi đặc biệt gì không?”
Thay đổi đặc biệt?
Ngày đó Hàn Mặc Tử căng thẳng chết được, đẩy anh ra theo bản năng, sau đó lại bị anh bá đạo khống chế, lúc đó rất mắc cỡ nào còn tâm tư đoán xem anh có thay đổi gì?
Hiện tại Tổ Cửu vừa nhạc đến Hàn Mặc Tử mới phản ứng lại được, lúc đó mình đúng lànên quan sát phản ứng của anh một chút.
Nếu không có nghĩ lại xem? Lúc đó cử chỉ của anh ấy có gì đặc biệt không?”
Hàn Mặc Tử mấp máy môi, cần thận suy nghĩ lại, lúc đó dường như có thấy động tác của Dạ Mạc Thâm hơi dừng một chút, cũng vì vậy mà cô mới có cơ hội đẩy anh ra.
Lẽ nào trong này có gì đó?
Nghĩ tới đây, Hàn Mặc Tử nhíu mày lại: “Tôi cảm thấy hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797851/chuong-822.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.