“Biết gì Dạ Âu Thần không vui mà nhìn người phụ nữ trước mắt này, nói được một nửa liền không lên tiếng nữa, không biết thế này sẽ khiến người ta tò mò sao?
Hàn Anh Thư nhìn mũi chân mình, không có ý tốt nói: “Gián tiếp hôn môi đó”
Dạ Âu Thần: “..”
Hàn Anh Thư: “..”
Sau khi Hàn Anh Thư nhận ra bản thân vừa nói gì thì đầu cũng đã sắp cúi xuống đất luôn rồi, cô sốt ruột cắn môi dưới: “Chị Lâm tìm tôi có việc, tôi đi trước đây.”
Cô vừa xoay người thì tiếng Dạ Âu Thần liền truyền đến.
“Tôi đã nói cô có thể đi rồi sao?”
Anh đứng dậy, kéo ghế ra, nhấc chân đi đến trước mặt cô.
Thấy anh lại gần, Hàn Anh Thư liền nhịn không được nói: “Tóm lại cho dù thế nào tôi cũng sẽ không uống ly cà phê đó, ớ..”
Nói được một nửa thì căm cô bỗng nhiên bị ngón tay Dạ Âu Thần bóp lại.
Dạ Âu Thần bóp cảm cô, ép cô ngẩng đầu lên, nghiêng người cúi đầu, ngay khi cách môi cô chỉ còn một đoạn ngắn thì lại đột nhiên dừng mạnh lại.
Hơi thở ấm áp của cả hai bắt đầu quấn quýt lấy nhau, Hàn Anh Thư cảm nhận được nhịp tim của mình đang bắt đầu tăng tốc, cô nhìn Dạ Âu Thần đang cách mình gần trong gang tấc, gần như tưởng rãng vừa nấy anh định hôn lên rồi.
Nhưng anh lại không, ngay khi cách mình chỉ còn một chút khoảng cách thì lại dừng lại, dùng đôi mắt đen thui nhìn chằm chäm vào cô.
“Chê tôi?”
Hàn Anh Thư căng thẳng tới mức không biết đặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797841/chuong-812.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.