Tên đàn ông nước ngoài nghiến răng nghiến lợi đáp: “Kiều Trị, mẹ nó anh không giúp tôi sao?”
Kiều Trị lui về sau một bước.
“Tôi còn có thể giúp anh thế nào nữa? Không phải tôi đã nói trước đó là người phụ nữ của Uất Trì Thần, bảo anh đừng có mà đùa giỡn rồi sao? Anh coi lời tôi nói như gió thổi ngoài tai, đắc tội với Uất Trì Thần, từ giờ anh đừng có hàng mà được dễ chịu”
Tên đàn ông ngoại quốc vừa nghe vậy, ánh mắt trở nên vô cùng thống khổ Cũng đúng…
Hiện giờ chỉ là chuốc rượu mà thôi, cho dù có bị ép đến từ ra quần cũng phải chịu, nếu như hôm nay mà không chịu thì e rằng sau này… Có điều, với tình tình của Uất Trì Thần, hôm nay anh có thể ra tay đánh người như thế chứng tỏ người phụ nữ kia có vị trí quan trọng như thế nào trong lòng anh, nghĩ như vậy anh ta càng thêm sợ hãi.
Hàn Anh Thư được Dạ Âu Thần ôm ra ngoài.
Cô dựa vào lồng ngực ấm áp của anh, lắng nghe hơi thở quen thuộc của anh, trong lòng đột nhiên cảm thấy vô cùng dễ chịu.
Như thế này có tính là trọng họa có phúc không?
Vốn dĩ cô còn tưởng sẽ không gặp được anh. Không ngờ anh thật sự tới, còn ôm cô ra ngoài. Mới chỉ hơn một tháng không được anh ôm mà cô cảm giác như đã một thời gian dài đang đẳng trôi qua vậy.
Hàn Minh Thư nhắm mắt lại, đôi tay vô thức ôm chặt lấy anh, cả người dựa vào anh, tham lam quyến luyến cảm nhận hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797805/chuong-776.html