“Thích tôi sao?”
Một giọng nói lạnh nhạt vang lên trên đầu cô.
Hàn Minh Thư ngẩng đầu lên, trừng mắt nhìn Dạ Âu Thần.
Cô vô thức lắc đầu: “Tôi không có”
“Không có?” Dạ Âu Thần cười, anh đứng dậy áp sát người cô rồi nheo mắt nhìn cô: “Cô nghĩ tôi sẽ tin sao?”
Có lẽ vì chuyện ngày hôm qua sẽ xảy một lần nữa nên Hàn Minh Thư nhanh chóng lùi lại về phía sau hai bước, cô vội vàng giải thích: “Chỉ vì tôi nhìn thấy sếp uống quá nhiều cà phê, tinh thần có vẻ khhông được tốt lắm nên tôi mới tự ý đổi cà phê thành sữa.
Vì tôi nghĩ sữa tốt cho giấc ngủ hơn, tốt cho sức khỏe của anh hơn chứ tôi không hề có ý khác”
Sợ Dạ Âu Thần không tin nên Hàn Minh Thư còn nói thêm một câu: “Đương nhiên nếu như anh không phải tổng giám đốc, mà chỉ là cấp trên bình thường của tôi thì tôi cũng sẽ làm như vậy”
Thấy bộ dạng căng thẳng đến mức không biết làm gì của cô, hai mắt của Dạ Âu Thần lại càng đen hơn.
Người phụ nữ trước mắt anh rõ ràng là đang lo lẳng cho anh, ánh mắt hôm qua cô nhìn anh, anh chắc chắn không thể nhầm được.
Nhưng cô cũng rất thông minh, không thừa nhận tình cảm của mình là vì muốn ở lại đây lâu hơn sao?
Cô muốn ở lại nhưng lại dám thách thức đến giới hạn sự nhẫn nại của anh sao?
“Cô rốt cuộc có bị ngốc không vậy?”
Tự nhiên anh nói ra một câu.
“Hả?” Hàn Minh Thư không hiểu gì Dạ Âu Thần xoay người đi, giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797797/chuong-768.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.