“Đậu nành, hôm nay có ngoan ngoãn học bài không con, ở trường không bắt nạt bạn chứ?”
Nghe vậy, bé đậu nành lập tức chu môi thật cao trước mặt cô, tố cáo: “Mẹ khác đều sợ bảo bảo nhà mình bị bắt nạt, Mẹ sao lại lo lắng bé đậu nành bắt nạt người khác!”
“Đương nhiên rồi, đậu nành nhà chúng ta là ai chứ? Chỉ có con bắt nạt người khác, người khác còn có thể bắt nạt con sao? Hàn Minh Thư cười cười, thấy đôi môi nhỏ chu ra của thẳng bé, còn có khuôn mặt nhỏ phụng phịu đó, thật sự muốn thò tay ra nhéo một cái Đáng tiếc, bây giờ đang là video call. Mặc dù nhìn thấy, nhưng lại không sờ được.
Hai người đàn ông quan trọng trong sinh mệnh mình đều ở trong trạng thái này, cô thật sự có lòng mà không có sức.
“Hừ, Mẹ xấu, Mẹ bắt nạt bé đậu nành”
Hàn Minh Thư cười, không trả lời.
Một lát sau, bé đậu nành bỗng cụp mắt, đáng thương nhìn cô.
“Mẹ ơi, bé đậu nành có thể đến đó thăm mẹ không? Dì Tiểu Nhan nói Mẹ tìm thấy ba rồi, con..con cũng muốn.”
Hàn Minh Thư vẫn chưa định nói cho bé đậu nành biết tin tức Dạ Âu Thần mất trí nhớ, nếu thằng bé biết ba của mình không biết mình, vậy nhất định sẽ đau lòng, chỉ có thể nói: “Tạm thời không được đâu, Mẹ ở bên này còn có rất nhiều việc phải xử lý bé đậu nành đừng tới, đợi Mẹ xử lý xong hết lại dẫn ba về có được không?”
Bé đậu nành lại hừ một tiếng: “Mẹ, tại sao Mẹ chuyện gì cũng tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797791/chuong-762.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.