Nhưng bây giờ, con bé lại xõa tóc, tóc đen mềm mại rủ xuống che khuất một nửa khuôn mặt cô, thoạt nhìn qua càng gầy nhỏ hơn.
Quan trọng hơn chính là, dáng vẻ này cực kỳ cực kỳ giống mẹ hồi còn trẻ.
Nhìn Hàn Minh Thư như vậy, Hàn Đông lập tức sững người, mãi đến khi Hàn Minh Thư đi tới trước mặt, gọi anh ta, Hàn Đông mới giật mình phản ứng lại.
Bởi vì nhớ lại người mẹ đã sớm qua đời, tâm trạng Hàn Đông cũng giảm xuống, lúc này anh ta “Ừ” một tiếng, trong giọng nói có hơi nặng nề.
Sau khi lên xe, rốt cuộc Hàn Minh Thư không nén nổi liền hỏi: “Bây giờ chúng ta đi đâu?”
Lúc cô ra cửa có nhìn thời gian, bấy giờ đã khuya lắm rồi.
Tô Cửu ngồi ở ghế lái phụ đằng trước, nghe vậy thì quay đầu cười cười, đáp: “Đến nơi rồi cô Minh Thư sẽ biết thôi”.
Hàn Minh Thư: “...”
Cô cứ cảm thấy, hình như có chuyện gì đó mà bản thân không biết.
Nhưng sắp được gặp Dạ Ân Thần rồi, Hàn Minh Thư liền nghĩ, những thắc mắc này khi gặp được anh ấy thì sẽ tự biến mất thôi.
Cũng không biết xe đã chạy bao lâu, Hàn Đông ngồi bên cạnh cô lại đột nhiên lên tiếng: “Anh có chuyện muốn hỏi em”.
Hàn Minh Thư liền nhìn anh ta: “Sao anh?”
Hàn Đông không quay đầu. Anh ta ngước ánh mắt sâu xa nhìn ra ngoài cửa sổ, đôi môi mỏng mím thật chặt, vẫn không lên tiếng.
Rất lâu sau, Hàn Đông mới nói chuyện lần nữa.
“Anh giả thiết một chút, xem như tìm được anh ta, nhưng anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797773/chuong-744-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.