Nghe thấy tiếng gọi mẹ của bé đậu nành, Hàn Minh Thư cảm thấy trong lòng của mình chấn động một cái, sau đó cô chậm rãi di chuyển tầm mắt nhìn sang phía bé đậu nành.
Khuôn mặt của thằng nhóc dường như là bởi vì quá kích động mà trở nên đỏ bừng, ánh mắt nhìn cô tràn đầy ánh sáng, trông vô cùng khao khát.
Bộ dạng này của thằng bé hoàn toàn không giận dỗi với cô bởi vì chuyện gọi video này hôm đó.
Mặc dù Hàn Minh Thư biết là đối với con nít mà nói căn bản không có loại ghi hận như thế này.
Có lẽ là bạn cho nó một bạt tay, nhưng mà sau một lúc thì sẽ tốt hơn, lại cho một viên kẹo, thế thì đứa nhỏ ngây thơ đơn thuần lập tức lại thích bạn.
Hiện tại có bé đậu nành là ví dụ thực tế bày ra ở trước mắt mình, Hàn Minh Thư cảm thấy ở chỗ trái tim truyền đến cảm giác đau nhức, sau đó lan ra khắp cả người.
Đôi môi của cô cử động, muốn nói cái gì đó.
Bé đậu nành lại đột nhiên nhào tới dùng sức ôm lấy cổ của Hàn Minh Thư.
Hàn Minh Thư cứng người tại chỗ, cảm thấy cánh tay mềm mại của thằng nhóc này đang vòng ở trên cổ của mình, sau đó bàn tay nhỏ lại nhẹ nhàng chạm vào phần gáy của cô, thằng nhóc mềm giọng gọi: “Mẹ ơi, bé đậu nành nhớ mẹ lắm!”
Hàn Minh Thư: “...”
Cô chậm rãi ngẩng đầu lên, ngón tay run run muốn đặt ở trên lưng của thằng nhóc.
Thằng nhóc đột nhiên lại nói: “Mẹ ơi, bây giờ mẹ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797762/chuong-734.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.