Thời gian trôi qua vô cùng nhanh.
Thời tiết càng ngày càng lạnh.
Cách mấy ngày Hàn Đông và Tiểu Nhan lại đến phòng khám lần trước một lần nữa, chuyện đáng được ăn mừng chính là đầu đinh nói người đàn ông quấn băng gạc đã từng tỉnh dậy, bác sĩ cũng đã làm kiểm tra cho anh ta.
Nhưng mà tạm thời không thể tháo băng gạc đi được, lại phải chờ thêm một đoạn thời gian nữa.
Tiểu Nhan và Hàn Đông liếc mắt nhìn nhau, sau đó đến phòng bệnh.
Sau khi đến phòng bệnh, đầu đinh lặng lẽ nói: “Hồi nãy anh ta có tỉnh dậy, bây giờ ngủ rồi.”
Tiểu Nhan suy nghĩ mở rộng bước chân tiến lên, tay lại quơ quơ ở trước mặt của người đó, gọi một tiếng: “Cậu Dạ?”
Cũng không biết có chuyện gì xảy ra, lúc Tiểu Nhan gọi câu cậu Dạ dường như chạm đến người đang ngủ, hồi lúc nãy còn đang nhắm mắt mà lúc này bỗng chốc mở mắt ra, tốc độ vô cùng nhanh làm Tiểu Nhan đang nhích lại gần phải giật mình nhảy một cái, kinh ngạc kêu lên rồi lùi về phía sau.
Một đôi tay to lớn chống đỡ sau lưng cô, Tiểu Nhan quay đầu lại mới phát hiện là tay của Hàn Đông, cô lập tức cảm kích nhìn anh ta, nhưng mà không chờ cô kịp phản ứng Hàn Đông liền thu tay về, lạnh giọng nói: “Đứng cho vững.”
Tiểu Nhan nhanh chóng đứng vững lại.
Người đàn ông quấn băng gạc ở trên giường đột nhiên ngồi dậy, bộ dạng rất là kích động.
Sau khi anh ta nhìn thấy Tiểu Nhan, đầu tiên là sửng sờ, nhanh chóng kịp phản ứng lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797760/chuong-732.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.