Khí tức trên người anh ta rất doạ người, cấp dưới căn bản không dám từ chối, chỉ có thể ngu ngơ gật đầu.
“Vâng, vậy tôi… lập tức điều tra chuyện này, chỉ là… ở bên phía tập đoàn Dạ thị…
Ánh mắt của Dạ Y Viễn đột nhiên trở nên rất lạnh: “Nếu như cậu ta đã thật sự chết rồi, tôi muốn có được Dạ thị còn không phải là chuyện hạ bút thành văn hả? Còn lo lắng muộn mấy ngày nữa à?”
Nói cũng đúng, nếu nhìn Dạ Âu Thần không còn mạng sống, vậy thì sau này anh ta lấy cái gì để tranh giành với Dạ Y Viễn đây chứ? Đừng nói là công ty, đến lúc đó đoán chừng ngay cả vợ và con cũng không còn gánh nổi.
“Anh Viễn nói rất đúng, chỉ cần anh ta chết đi, vậy thì Dạ thị chính là của anh, trễ mấy ngày cũng không sao.”
Đôi mắt của Dạ Y Viễn lạnh lẽo: “Còn không nhanh đi làm đi?”
“Dạ dạ, tôi lập tức đi thăm dò ngay.”
Sau khi đám người đi rồi, Dạ Y Viễn nhìn bản hợp đồng đang chuẩn bị ký hồi lúc nãy, đôi mắt hẹp dài hơi híp lại, sau đó anh ta cầm bản hợp đồng lên nhìn một hồi rồi khóe miệng bỗng nhiên nhấc lên.
“Dạ Âu Thần, xảy ra chuyện như vậy, ông trời có mắt nhỉ?”
Sau đó anh ta trực tiếp xé bản hợp đồng thành hai phần, trong đôi mắt đều là ý trào phúng.
Cùng ngày với ngày diễn ra hôn lễ, mạng cậu ta lại xuống hoàng tuyền, đây quả thật là một tin tức tốt.
Chỉ có điều là… Dạ Y Viễn nhớ đến Hàn Minh Thư,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797750/chuong-722.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.