Ầm ầm --
Tia chớp như xé rách bầu trời.
Người vốn đang ngủ yên trên giường, nghe thấy tiếng sấm bỗng mở chăn ngồi bật dậy.
Đèn phòng đã tắt, mơ hồ chỉ nhìn thấy một bóng người sau khi từ trên giường ngồi dậy thì trực tiếp xuống giường, sờ soạng trong màn đêm đi về phía trước, đi tới bên cửa, sờ mó một chút, cuối cùng mở cửa.
Đèn hành lang khách sạn lập tức chiếu sáng căn phòng tối mịt, đồng thời cũng chiếu sáng khuôn mặt đã tẩy trang lại vẫn xinh đẹp tinh tế của Hàn Minh Thư.
Bước chân cô vừa bước ra, hai người đàn ông đã chặn trước mặt.
“Cô Hàn!”
Hàn Minh Thư có chút ngoài ý muốn nhìn hai người trước mặt, bờ môi tái nhợt khẽ nhúc nhích: “Các người...”
“Bên ngoài không an toàn, Hàn tổng dặn hai chúng tôi canh giữ trước cửa cô Minh Thư bảo vệ cô.”
Bảo vệ cô?
Bờ môi Hàn Minh Thư không nhịn được nhếch lên nụ cười trào phúng nhàn nhạt: “Là bảo vệ tôi, hay là giám thị tôi?”
Lời này khiến biểu cảm hai người đàn ông trở nên xấu hổ, nhìn nhau, một người trong số đó to gan hơn một chút bước tới: “Cô Minh Thư, Hàn tổng đương nhiên là muốn bảo vệ cô nên mới kêu chúng tôi canh giữ ở đây.”
Là giám thị, cũng là bảo vệ.
Giám thị cô, không cho cô ra khỏi cửa, bây giờ bên ngoài mưa to gió lớn, nếu cô chạy ra vào lúc này thì nhất định sẽ hại cơ thể, nhưng mà...
Hàn Minh Thư cắn môi dưới, lạnh giọng nói: “Bất kể là có ý gì thì bây giờ các người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797745/chuong-717.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.