Giây tiếp theo, cô nhìn thấy nụ cười trên mặt Hàn Đông hơi nhạt đi, dường như có chút kinh ngạc. Loại phản ứng này dường như nằm trong dự đoán của Hàn Minh Thư, cô khẽ cúi đầu cắn môi dưới, một lúc sau mới thấp giọng hỏi: “Anh, anh biết ý của em là gì không?” Thấy dáng vẻ cô như vậy, khuôn mặt Hàn Đông hoàn toàn mất đi nụ cười, anh ta lạnh nhạt nhìn cô. “Ý em là gì?” Rõ ràng biết ý của cô là gì nhưng lúc này lại còn xệ mặt xuống hỏi cô là có ý gì, Hàn Minh Thư ngước mắt lên nhìn Hàn Đông, liền nhìn thấy ánh sáng lạnh lẽo dưới đôi mắt lạnh lùng của anh ta, đây là… điềm báo của sự tức giận. Nếu cô tiếp tục nói chuyện này. “Em muốn đăng ký kết hôn với Dạ Âu Thần.” Dứt khoác một lần đi, Hàn Minh Thư nói thẳng. Trong mắt Hàn Đông hiện lên một tia nguy hiểm: “Em có biết em đang nói gì không?” Hàn Minh Thư: “…” Không quên, làm sao có thể quên được? Một số ký ức đã khắc sâu vào trong xương tủy, cho dù đến cuối đời cũng không thể quên được những kí ức này. “Chuyện gì cũng có nguyên nhân và kết quả. Lúc đó em cũng làm một số việc có lỗi với anh ấy, coi như hòa nhau.” Nghe thấy vậy, vẻ mặt của Hàn Đông liền thay đổi, anh bước lên phía trước. “Coi như hòa nhau? Em gái nhà họ Hàn anh dễ bị lừa như vậy sao? Trước khi về nước em đã nói gì? Bây giờ thì sao?” “Anh!” Hàn Minh Thư đứng lên lui về
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]