Sau khi mấy người chuẩn bị xong liền trực tiếp đến nhà họ Hàn.
Vốn dĩ Hàn Minh Thư định tự mình lái xe tới, kết quả lúc đến bãi đỗ xe, cô mới nhớ xe của mình hôm qua đặt đỗ ở tập đoàn Dạ Thị, bây giờ cô căn bản là không có xe để đi.
Bé Đậu Nành và Tiểu Nhan đứng kế bên cô, đồng thanh hỏi một câu.
“Mẹ, xe đâu?”
“Minh Thư, xe đâu?”
Hàn Minh Thư: “…”
Cô sờ sờ cái mũi của mình, hơi ngượng ngùng.
“Hình như… Không có ở đây.”
“Chúng tớ đều thấy rồi, vậy chúng ta làm sao bây giờ? Đi bộ hả?” Tiểu Nhan thở dài một hơi, bất lực nhìn Hàn Minh Thư: ” Nếu biết không thể dựa vào cậu, đã trực tiếp kêu xe rồi.”
Tiểu Nhan lấy di động ra, gọi 1 cuốc điện thoại.
Ngồi trên xe, Tiểu Nhan và bé Đậu Nành ôm lấy nhau, bắt đầu trách móc.
“Bé Đậu Nành, mẹ con thật sự là không đáng tin, lần sau ra ngoài, vẫn là phải dựa vào Dì Tiểu Nhan.”
Bé Đậu Nành cười hì hì mà gật đầu.
Nhà họ Hàn Lúc xuống xe, cũng không biết là chột dạ hay là như thế nào, Hàn Minh Thư lảo đảo về phía trước một chút, thiếu chút nữa ngã sấp xuống, may sao Tiểu Nhan nhanh tay lẹ mắt kéo cô lại.
Nguy hiểm thật.
Sau khi đứng vững, sắc mắt Hàn Minh Thư hơi tái nhợt.
“Mẹ không sao chứ?” Bé Đậu Nành lật đật chạy đến bên người cô, giữ chặt tay cô: “Nếu không thì để bé Đậu Nành nắm tay mẹ đi nha.”
Sau khi Hàn Minh Thư bình tĩnh lại, nhìn bé Đậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797712/chuong-684.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.