“Không gọi hả?” Tiểu Nhan cất điện thoại vào: “Vậy Bé Đậu Nành phải làm sao bây giờ đây, cậu Dạ, anh ta…”
“Không có chuyện gì đâu.”
Hàn Minh Thư nở nụ cười: “Dẫn đi thì cứ dẫn đi đi, anh ấy vừa mới biết chuyện này, dù sao thì còn có thời gian để tiêu hóa sự thật, hơn nữa… Bé Đậu Nành cũng không ngốc như vậy, dù sao thì cũng là ba ruột của thằng bé mà, sẽ không hại thằng bé đâu.”
Nghe Hàn Minh Thư nói như vậy, Tiểu Nhan cũng không nói cái gì nữa, chỉ có thể nhẹ gật đầu.
“Được rồi, trong lòng cậu tự có suy nghĩ là được.”
“Đi ngủ đi, đừng chạy ra ngoài nữa.”
“Được rồi, ngủ ngon.”
Tiểu Nhan sờ điện thoại di động, đi được vài bước thì nghe thấy giọng nói của Hàn Minh Thư vang lên đằng sau lưng.
“Cậu nhớ kỹ là không thể lén lút gửi tin nhắn nói cho anh trai tớ biết chuyện này, tớ biết là cậu suy nghĩ cho tớ, có điều là… Không phải chuyện nào của tớ cũng cần phải nói cho anh tớ biết.”
Nghe nói vậy, Tiểu Nhan cảm thấy sau lưng của mình cứng lại, sau đó nhẹ gật đầu.
“Tớ biết rồi.”
…
Dạ Âu Thần vừa mới lái xe ra bên ngoài, Bé Đậu Nành ngồi ở cạnh ghế tài xế mở miệng nói chuyện, giọng nói mềm mại nhỏ nhẹ.
“Chú muốn dẫn cháu đi đâu vậy ạ?”
Tay đang cầm tay lái của Dạ Âu Thần run lên một cái, anh liếc mắt nhìn thoáng qua thân ảnh nhỏ bé ngồi bên ghế cạnh tài xế, trong giọng nói mang theo sự dịu dàng mà ngay cả anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797697/chuong-669.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.