“Á.” Hàn Minh Thư kinh ngạc thốt lên, chưa kịp né tránh đã bị anh giữ chặt hai tay, Dạ Âu Thần mới tắm xong nên trên người vẫn còn mang theo hơi nước ấm áp, hơn nữa anh còn ở trần, cứ thế đè lên người cô.
Hàn Minh Thư cảm thấy tim mình sắp nhảy ra khỏi cuống họng, căng thẳng nhìn người đang ở gần trong gang tấc.
“Anh, anh muốn làm gì...”
Nói xong, Hàn Minh Thư còn căng thẳng liếm môi.
Nhưng cô đâu biết rằng, trước mặt đàn ông, hành động liếm môi này lại biến thành lời mời gọi, nhất là ở trong tư thế, khoảng cách gần thế này.
Dạ Âu Thần gần như cúi đầu hôn cô ngay, nụ hôn này còn nóng bỏng hơn nhiệt độ trên người anh, nhất thời nhấn chìm cô.
“Ô.” Hàn Minh Thư trợn tròn mắt, cố gắng vươn tay đẩy anh ra.
Tên khốn này...
Cô vẫn chưa tắm mà, sau một ngày làm việc, cô cảm thấy trên người mình đều là mùi mồ hôi.
Nhưng Dạ Âu Thần thì khác, anh đã tắm rửa sạch sẽ rồi, nếu giờ Hàn Minh Thư phát sinh quan hệ với anh, chẳng phải cô sẽ là người chịu thiệt à?
Dù gì trên người cô... cũng đều là mùi hôi thối.
Nghĩ đến đây, Hàn Minh Thư đành phải cố gắng né tránh nụ hôn của anh, rồi nói: “Khoan, khoan đã... Tôi vẫn chưa tắm.”
Dạ Âu Thần dời đôi môi mỏng tới gáy cô: “Tắm cái gì? Dù gì tôi cũng không để tâm!”
“Nhưng tôi để tâm! Anh mau buông tôi ra.”
Anh im lặng một lúc, rồi bỗng bế cô lên.
“Cũng được, để tôi bế em đi tắm.”
Anh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797669/chuong-641.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.