Sau khi lấy lại điện thoại, Dạ Âu Thần vội kiểm tra điện thoại một lúc.
“Anh sợ gì chứ? Tôi chỉ lưu số điện thoại của tôi vào điện thoại của anh thôi mà, anh nghe này.”
Đoan Mộc Tuyết gọi một cuộc điện thoại, điện thoại Dạ Âu Thần lập tức vang lên.
“Chỉ lưu số điện thoại thôi mà, không quá đáng chứ?”
Dạ Âu Thần lập tức kéo số điện thoại cô ta vào danh sách đen, Đoan Mộc tuyết thấy thế, có chút buồn bực nói: “Sao anh lại làm như vậy chứ? Trong điện thoại di động lưu thêm một số điện thoại của tôi thì có làm sao chứ, anh…”
Cô ta đứng dậy xông về phía Dạ Âu Thần, Dạ Âu Thần lạnh mặt nghiêng người né tránh, lạnh lùng quát: “Cút.”
Gương mặt tinh xảo của Đoan Mộc Tuyết có vẻ khó xử, nhưng vẫn miễn cưỡng cười nói: “Âu Thần, đừng đối với tôi như vậy mà, tôi đã rất tốn sức mới đi vào được đây đấy.”
Nghe vậy, Dạ Âu Thần nhướng mày: “Đưa thẻ phòng đây.”
Đoan Mộc Tuyết lắc đầu: “Trừ phi anh kéo số điện thoại tôi khỏi danh sách đen, tôi sẽ lập tức trả thẻ phòng cho anh, sau đó rời đi.”
Bị uy hiếp như vậy, đáy mắt đen như mực của Dạ Âu Thần ánh lên vẻ tức giận và lạnh lùng, anh bật cười lạnh: “Xem ra nhà Đoan Mộc không muốn hợp tác tốt đẹp rồi.”
“Điều này không liên quan gì đến anh trai tôi, thích anh là chuyện của tôi, còn về anh tôi…vẫn tiếp tục hợp tác với anh nha. Âu Thần, anh đừng có giận chó đánh mèo.”
Gân xanh trên trán của Dạ Âu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797651/chuong-623.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.