Chuyện thành ra như thế này, cô và Mai Linh cũng không thể quay về như trước kia nũa.
Từ ánh mắt khi cô ta nhìn cô là có thể biết được, rốt cuộc cô ta hận cô đến cỡ nào, nghĩ đến đây, Hàn Minh Thư hơi buồn bã nói.
“Chắc cô ta hận đến mức muốn giết chết tôi.”
Nếu không sao lại ba lần bốn lượt làm ra chuyện này, khi nhìn thấy cô, vẻ hận thù trong mắt gần như muốn tràn ra ngoài.
Nghĩ đến cảnh hai người từng vô cùng thân thiết, chỉ tiếc bây giờ lại thành như thế này, Hàn Minh Thư cảm thấy rất tiếc hận.
Cô nhắm mắt, không nói gì.
Đột nhiên nghe Dạ Âu Thần nói.
“Tôi sẽ bảo vệ em.”
Dạ Âu Thần coi như người biết giữ lời hứa, những ngày sau đó, nói sẽ cho cô thời gian để suy ngẫm thì thật sự không đến tìm cô, cũng không quấn lấy ở cùng cô nữa.
Lúc đầu Hàn Minh Thư còn sợ anh sẽ tập kích bất ngờ, nên không dám đi tìm bé Đậu Nành, lẳng lặng quan sát vài hôm, thấy Dạ Âu Thần không có đến tìm cô nữa, cô nhịn không được đi thăm bé Đậu Nành.
Lúc bé Đậu Nành nhìn thấy cô, gần như là chạy vèo đến nhào vào lòng cô, Hàn Minh Thư ôm chặt lấy bé Đậu Nành vào lòng, vô cùng nhớ nhung.
“Làm mami nhớ chết mất thôi.” Hàn Minh Thư nhẹ nhàng xoa gáy cậu bé, thở dài.
“Hu hu, bé Đậu Nành cũng cực kỳ nhớ mami.”
Nói xong, bé Đậu Nành còn nhón mũi chân hôn lên má Hàn Minh Thư: “Mami, moah moah.”
Cậu bé chỉ má mình, ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797644/chuong-616.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.