Mà sau khi lao xe ra, Hàn Minh Thư vẫn còn tiếp tục tăng tốc, cô sợ đám người phía sau sẽ lại đuổi theo.
"Giảm tốc độ lại, phía trước có ngã tư đèn xanh đèn đỏ thì rẽ vào."
"Sau đó thì sao?"
"Sau đó dừng xe, chờ tôi ở ngã tư đó."
Hàn Minh Thư làm theo lời anh nói, đến tận khi xe dừng lại, cô mới thở phào nhẹ nhõm, cô vô thức đưa tay định lau mồ hôi lạnh trên trán, nhưng sau khi giơ tay lên mới phát hiện lòng bàn tay mình đã ướt đẫm.
Cô hơi sửng sốt, sau đó sắc mặt tái nhợt cười cười.
Thật đúng là nhát cáy, có chút chuyện nhỏ mà đã bị dọa thành thế này, nếu hôm nay không phải có Dạ Âu Thần ở đây, vậy cô phải làm thế nào?
Nghĩ vậy, Hàn Minh Thư nhắm mắt lại, giơ tay lau mồ hôi lạnh trên trán đi.
Cộc cộc
Lúc này, có người đang gõ cửa sổ xe cô, vì vẫn chưa hoàn hồn, nên khi nghe thấy âm thanh này, lông tơ trên người Hàn Minh Thư lập tức dựng lên.
Cô nghiêng đầu sang chỗ khác, sau khi nhìn thấy bóng người đứng ngoài cửa sổ, trái tim Hàn Minh Thư mới nhẹ nhõm.
Cô mở khóa, Dạ Âu Thần lập tức kéo cửa xe ra, cúi thấp người chăm chú nhìn cô.
"Em không ra sao?"
Nhìn Dạ Âu Thần gần trong gang tấc, bờ môi Hàn Minh Thư giật giật: "Tôi..."
"Bị dọa sợ rồi à?" Dạ Âu Thần chớp mắt, liếc mắt có thể thấy mái tóc đen mượt của cô đã bị mồ hôi thấm ướt, còn dính bết vào trán.
Thấy vậy, anh bất giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797625/chuong-597.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.