Dạ Âu Thần lại giữ sự trầm mặt, không tiếp lời cô.
Hàn Minh Thư cũng không nôn nóng, lại lẳng lặng nhìn chằm chằm anh như vậy, anh đột nhiên cúi đầu hôn lên môi cô.
Động tác bất thình lình làm Hàn Minh Thư sửng sốt.
Nụ hôn này cũng không kéo dài quá lâu, chỉ tựa như chuồn chuồn lướt nước, giây tiếp theo anh dừng lại trên khóe miệng cô, nói bằng giọng khàn khàn: “Tôi không tốt sao?”
Hàn Minh Thư: “?”
Rốt cuộc người này có ý gì?
“Tôi đã làm nhiều chuyện vì em như vậy, tâm tư của tôi em còn không rõ sao?
Cô đương nhiên hiểu tâm tư của anh, chỉ là...
Dạ Âu Thần đột nhiên hơi tức giận cắn cô một cái, Hàn Minh Thư bị đau nên nhíu mày.
“Anh làm gì vậy?”
“Đau à?” Anh nắm lấy tay cô, đặt lên nơi ngực anh: “Bây giờ nơi này còn đau hơn em cả vạn lần.”
Hàn Minh Thư hơi ngưng thở: “Anh...”
Anh bỗng đưa tay ôm chặt cô: “Đừng qua lại với anh ta nữa, anh ta không phải là người tốt.”
Nghe đến đó, Hàn Minh Thư trừng mắt, nói không nên lời.
Quả nhiên anh đã biết rồi.
Chẳng trách khi quay lại, ánh mắt anh nhìn cô và hơi thở của anh lại hoàn toàn không thích hợp, hóa ra anh thật sự biết cô đã gặp Dạ Y Viễn.
Nhưng không phải anh đang ngủ sao?
Sao anh lại biết được cơ chứ?
Hàn Minh Thư không nhịn được lại hỏi: “Anh theo dõi tôi?”
Dạ Âu Thần không trả lời, vẫn ôm cô rất chặt.
“Vậy là anh đang cam chịu sao?” Hàn Minh Thư vô lực nhắm mắt lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797623/chuong-595.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.