Bàn tay nắm tay lái của Dạ Âu Thần hơi khựng lại, vừa lúc lên đường lớn, đôi môi mỏng của anh hơi nhếch lên thành một độ cong đẹp mắt, đôi mắt nhìn nghiêng sáng như sao trời.
Anh bỗng tìm được cơ hội quay đầu nhìn cô. Ủng hộ chính chủ vào ngay # TRUMtruyen . co m #
“Em quan tâm tôi ư?”
Hàn Minh Thư: “...”
Cô nhìn anh hồi lâu, rồi quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
“Coi như tôi chưa hỏi gì đi.”
Cô còn lâu mới thừa nhận mình quan tâm anh, mà tự anh đi mua bữa sáng cho cô lại không mua cho mình, chuyện này với ai thì cũng rất dễ sinh ra cảm giác áy náy nhỉ?
Cô lấy sữa nóng ra uống một ngụm, chất lòng ấm áp chảy xuôi theo cổ họng xuống dạ dày. Sau khi cắn một miếng trứng cuộn, cô bỗng siết chặt chiếc túi mình mang tới hơn vài phần.
Phải cho anh sao?
Dù sao sandwich cũng là cô vô thức làm cho anh.
Hay là... cứ cho anh đi?
Nếu anh hỏi, cứ nói thẳng là đáp lễ?
Nhưng nghĩ thế nào, Hàn Minh Thư vẫn không chịu lấy ra.
Xe cứ lặng lẽ chạy về phía trước như thế, cho đến khi tới dưới lầu công ty, Hàn Minh Thư đã ăn xong trứng cuộn sữa vào bụng, cô cầm khăn giấy lau khóe môi.
“Cảm ơn.”
Sau khi cảm ơn, cô định đẩy cửa xuống xe, nhưng bỗng nhiên nghĩ ra gì đó.
“Đúng rồi, anh muốn lái xe của tôi về tiểu khu sao?”
Dạ Âu Thần mím môi, lạnh lùng nói: “Không về tiểu khu, tôi tới công ty.”
“Tới công ty?” Hàn Minh Thư không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797608/chuong-580.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.