Bất trí bất giác, sự sợ hãi vừa rồi của Hàn Minh Thư tự nhiên bay biến mất.
Dạ Âu Thần vê dưỡng chất ở cằm cô trên đầu ngón tay, bôi lên chóp mũi của cô: “Đây là cái gì?”
Được rồi, cô thật sự chưa rửa sạch, Hàn Minh Thư hơi đỏ mặt, lại không trả lời câu hỏi của Dạ Âu Thần, mà quay mặt đi, nhìn đúng hướng vừa mới chật vật ngã xuống.
Chỉ là cô còn chưa nhìn rõ, bàn tay to của Dạ Âu Thần đã đưa đến che khuất đôi mắt cô.
“Đừng nhìn nữa, anh đưa em lên lầu trước, em đi lên đó nghỉ ngơi một lát đi.”
Nói xong, anh cũng không quan tâm Hàn Minh Thư rốt cuộc có đồng ý hay không mà ôm ngang cô, bế lên trên lầu.
Càng sợ hãi thì càng tò mò, khi đi qua Hàn Minh Thư lại không nhịn được muốn tới xem thử, kết quả Dạ Âu Thần như đã biết từ trước, giữ chặt đầu cô: “Muốn xem cái gì? Sợ thì đứng xem nữa!”
Sau đó Dạ Âu Thần ôm cô trở về phòng mình, đặt cô lên một chiếc giường lớn mềm mại.
“Ngoan ngoãn nằm đây nghỉ ngời, anh xử lý xong dưới lầu sẽ lên gọi em.”
Nói xong, Dạ Âu Thần liền đi ra ngoài.
Chờ Dạ Âu Thần đi rồi, Hàn Minh Thư chớp mắt, nằm xuống giường lớn mềm mại, ôm lấy cái chăn bên cạnh.
Trong khoảng thời gian này, Dạ Âu Thần đối xử với cô không chê vào đâu được.
Nhưng... rốt cuộc ai là người đùa dai như vậy?
Theo những chuyện gần đây, ngày đầu tiên gửi chuyển phát nhanh tới một con thỏ chết, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797606/chuong-578.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.