Hàn Minh Thư dừng động tác lại, cô trừng lớn mắt, hô hấp cũng ngừng lại.
Người đàn ông phía sau nắm lấy cánh tay cô, hơi ấm trong lòng bàn tay cách một lớp áo không ngừng truyền tới, nhưng Hàn Minh Thư lại chỉ cảm thấy lạnh lẽo.
Sự lạnh lẽo này dâng lên từ phía dưới, như là cô đang đứng trong một thế giới băng tuyết.
Giọng nói của Dạ Âu Thần có vẻ lạnh lùng truyền tới tai cô.
“Đứa trẻ đeo mặt nạ, nhìn tầm bốn năm tuổi đó.”
Hàn Minh Thư cắn mạnh môi dưới của mình, lập tức, môi dưới truyền đến một cơn đau dữ dội, khiến cô tỉnh táo lại ngay sau đó.
Không đúng, sao cô lại phải hoảng loạn như vậy.
Lần trước Bé đậu nành đã nói với cô, thằng bé đeo mặt nạ gặp mặt chú kia, nhưng hai người họ không hề biết nhau.
Đúng vậy, trong tình huống đó, hai người đều đeo mặt nạ, sao có thể nhận ra nhau được.
Vậy cô hoảng loạn gì chứ?
Bình tĩnh, Hàn Minh Thư, không cần phải tự thấy hoảng loạn, nếu không Dạ Âu Thần sẽ nhìn ra sự khác thường.
Nghĩ đến đây, Hàn Minh Thư hít sâu một hơi, để tâm trạng cô từ từ bình ổ lại, rồi cô mới nói.
“Vậy sao? Hôm đó anh cũng đeo mặt nạ à, khéo thật đấy.”
Phản ứng của cô khiến Dạ Âu Thần nhíu mày lại.
“Em không biết?”
“Tôi?” Hàn Minh Thư mỉm cười: “Sao tôi lại biết được? Sao thế? Chẳng lẽ anh cho rằng tôi cũng gặp đứa bé đó rồi sao?”
“…”
“Nghe em nói như vậy, tôi lại đột nhiên muốn gặp mặt rồi, là trẻ con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797604/chuong-576.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.