Ngay từ đầu Hàn Minh Thư không tin, cảm thấy anh đang lừa cô.
Lúc cô đang giãy dụa thì nghe được tiếng bước chân dồn dập.
Hàn Minh Thư lập tức căng thẳng nín thở lại, dù sao lúc nãy cô vừa mới bị hoảng sợ đến giờ vẫn còn chút sợ hãi, bởi vì cô được Dạ Âu Thần kéo vào một góc tối, cho nên đứng ở đây có thể nhìn thấy rất rõ khu vực sáng sủa ngoài kia.
Hai người đàn ông mặc đồ đen đi về phía này, bọn họ hoảng loạn kiếm đông kiếm tây, sau đó lại nhỏ giọng nói với nhau.
“Sao lại thế này? Người đâu rồi?”
“Lúc nãy không phải bảo anh đi theo sau, còn tôi đi toilet sao?”
“Đệt, mẹ nó không phải anh bảo tôi chờ anh sao? Ai biết anh đi vệ sinh lâu như thế, chỉ mất một lúc thôi, anh không thể nhịn xíu à? Bây giờ mất dấu người ta rồi? Đến lúc về làm sao báo cáo kết quả công việc được đây?”
Nói một lúc, hai người đột nhiên dừng chân lại.
Một trong số hai người kia nhìn xung quanh rồi nói: “Có phải cô ấy đã biết chúng ta theo sau nên đã trốn đâu đó quanh đây rồi không?”
Nghe được lời này, Hàn Minh Thư nín thở, đôi tay đang đặt trên môi cô đột nhiên thả lỏng, Hàn Minh Thư trừng to mắt.
Ngay lúc này lại buông ra, định để cô bất cẩn phát ra tiếng động hay sao?
Hàn Minh Thư đứng trong bóng đêm trừng mắt nhìn Dạ Âu Thần, vừa định nói gì, người đối diện lại đột nhiên cúi người xuống, không hề báo trước gì đã phủ lên bờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797585/chuong-557.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.