Bé đậu nành bên cạnh hơi chớp mắt, nhìn chú cảnh sát và mẹ mình đau đầu, cảm thấy hơi phiền não.
Không phải tối qua nó đã gửi bưu phẩm cho ba rồi sao? Chẳng lẽ ba còn chưa xử lý tốt?
Hừ, ba ngốc, không hề đáng tin cậy chút nào.
Nếu còn tiếp tục như vậy, nó sẽ phải để mẹ mang theo nó tái hôn rồi.
Đến lúc đó để mình ba hối hận đi.
Sau khi trò chuyện một hồi, cuối cùng cảnh sát cũng rời đi, Hàn Minh Thư nghĩ một chút, đột nhiên quay đầu nói với Bé đậu nành.
“Lần này con về nhà họ Hàn ở đi”
Nghe vậy, Bé đậu nành lập tức bất mãn mân mê miệng: “Mẹ, tại sao chứ?”
“Lời của chú cảnh sát vừa rồi con cũng đã nghe thấy rồi đấy, hiện nơi này không an toàn lắm, con không thể ở chỗ này nữa”
Bé đậu nành không phục: “Nếu nơi này không an toàn, vậy tại sao mẹ còn có thể ở chỗ này?”
“Bé đậu nành…”
“Mẹ đừng đuổi Bé đậu nành đi được không? Nơi này gặp nguy hiểm, Bé đậu nành ở lại bảo vệ mẹ.”
Sau khi gọi điện thoại cho Hàn Đông, cô mới nhớ tới chuyện cửa chung cư, thế là lại đổi giọng nói để Tiểu Nhan đưa Bé đậu nành đi qua ở một thời gian, gần đây công ty bận quá, không muốn mỗi ngày dậy sớm sửa soạn đưa Bé đậu nành đi học.
Hàn Đông đầu kia trầm mặc thật lâu, lát sau mới nói: “Để em bắt đầu mở công ty, không phải để em không để ý sức khỏe mình như thế.”
“Em biết.” Hàn Minh Thư cắn môi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797582/chuong-554.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.