Hàn Minh Thư nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu để cho cô tỉnh táo lại, mặc dù biểu hiện của cô rất bình tĩnh, thế nhưng mà lúc này trên mặt của cô vẫn không có chút máu nào.
Một lát sau, cô mở mắt ra một lần nữa, giọng nói lạnh lùng: “Báo cảnh sát đi”
Sau khi mở chiếc hộp ra, không có gì khác, chỉ có một con thỏ đã chết.
Hơn nữa con thỏ cũng không phải chết bình thường, trạng thái tử vong của con thỏ cực kì thảm liệt, hai mắt còn bị hai đầu gỗ đâm vào, hơn nữa lỗ tai còn bị cắt đi, máu me đầm đìa, và những cái khác…
Hàn Minh Thư không đành lòng nhớ lại nữa, dù sao trạng thái tử vong kia cực kỳ đáng sợ, cảnh tượng máu me này đều khiến cho cô và Tiểu Nhan có chút choáng ngợp.
Đặc biệt là Tiểu Nhan, không những cô sợ hãi, mà đôi chân đã mềm nhũn, yên lặng ngồi ở dưới đất không thể cử động được.
Sau khi Hàn Minh Thư nói báo cảnh sát, cô suýt chút nữa đã khóc ra thành tiếng.
“Tớ, tớ không đứng lên nổi nữa.”
Hàn Minh Thư: “…”
Cô mím đôi môi đã tái nhợt bước lên đỡ lấy Tiểu Nhan, sau đó thuận thế đưa tay đóng chiếc hộp lại, sau đó mới đỡ Tiểu Nhan ngồi xuống.
“Tớ, tớ, tớ, tớ…” Tiểu Nhan ngẩng đầu lên nhìn về phía cô, lời nói cũng không quá lưu loát: “Làm tớ sợ muốn chết … Minh, Minh Thư”
Hàn Minh Thư đã lấy điện thoại di động ra, tỉnh táo gọi điện thoại cho phòng quản lí cư xá.
“Xin hỏi đây có phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797577/chuong-549.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.