Lần đầu tiên Dạ Âu Thần nói chuyện với một đứa trẻ kiên nhẫn như vậy, ngay cả bản thân anh cũng không nhận ra rằng giọng nói của mình đã dịu đi phần nào trong vô thức.
“Nếu chú là người xấu, vừa rồi cũng sẽ không cứu cháu, nên cháu tin chú là người tốt.”
Dạ Âu Thần nhướng mày và không trả lời.
Thấy anh không nói lời nào, bé Đậu Nành suy nghĩ một lát lại hỏi: “Chú… cũng đến dự tiệc à?”
“Ừm” Dạ Âu Thần mím môi gật đầu.
TÔI Nhưng tại sao chú lại đeo mặt nạ? Hôm nay cũng không phải là vũ hội hóa trang.”
Đôi môi mỏng của Dạ Âu Thần hơi nhếch lên gợi lên một đường vòng cung đẹp mắt, anh trầm giọng hỏi: “Vậy chi bằng cháu nói với chú trước, tại sao cháu phải đeo mặt nạ?”
“Chú thật gian xảo, rõ ràng là cháu hỏi chú trước.”
Dạ Âu Thần nhìn thăng bé trước mặt, cảm thấy thằng bé nói chuyện rất thú vị mà còn vô cùng thông minh lanh lợi.
Đây rốt cuộc là con cái nhà ai?
Tại sao chỉ có một mình ở đây? Người mẹ giàu có trong miệng thằng bé đâu?
Dạ Âu Thần vừa định đặt câu hỏi, nhưng trong bữa tiệc lại phát lên một bản nhạc, bé Đậu Nành reo lên: ‘Bữa tiệc sắp bắt đầu rồi”
Dạ Âu Thần liếc nhìn đồng hồ và ừ lên một tiếng.
Anh lại liếc nhìn thằng bé trước mặt, thầm nghĩ suýt nữa bị thằng bé làm hỏng việc chính. Mục đích anh tới bữa tiệc hôm nay, không phải là ở đây để tán gẫu với một đứa bé.
Nhưng anh chưa kịp mở miệng, thằng bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797564/chuong-536.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.