Rõ ràng đều đã làm mẹ rồi.
Hàn Minh Thư cười nhạt, không đón ý nói hùa theo những lời quải niệm kia của Hàn Đông nữa.
Ở khu vui chơi chơi nửa ngày, Tiểu Nhan và bé đậu nành ở trên xe mệt rã rời dựa vào nhau mà ngủ.
Dù sao thì có rất nhiều trò chơi cũng chỉ có hai người Tiểu Nhan và bé đậu nành chơi với nhau, còn Hàn Minh Thư và Hàn Đông thì ở đằng sau quan sát mà thôi.
“Chúng ta đi ăn cơm?” Hàn Đông vừa thắt đai an toàn vừa quay đầu nhìn thoáng về dãy ghế phía sau xe.
Hàn Minh Thư cũng quay đầu nhìn xung quanh, suy nghĩ một chút lại lắc đầu nói: “Về nhà thôi, hai người này cũng mệt mỏi rồi, trở đề để cho bọn họ được nghỉ ngơi cho tốt, tối nay em ở nhà tùy tiện làm chút gì đó để ăn cũng được.”
“Ừ”’ Hàn Đông gật đầu, anh ta cũng có suy nghĩ này.
Nếu như muốn nấu cơm thế thì cần phải đi mua đồ về nấu, thế nhưng trong nhà không có ai thì Hàn Minh Thư lại cảm thấy lo làng, thế nên cô yêu cầu Hàn Đông ở lại nhà để chăm sóc cho bé đậu nành và Tiểu Nhan, còn cô thì một mình chạy tới siêu thị gần nhà để mua đồ.
Một người đi siêu thị cũng không có tâm tư để đi xem xét mọi chỗ cũng không phải cứ đi một chút lại dừng một chút, thế nên Hàn Minh Thư rất nhanh đã lấy đủ những thứ cần phải mua, khi cô đang chuẩn bị đẩy xe ra chỗ quầy tính tiền, thì ở chỗ rẽ bắt gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797553/chuong-525.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.