Ánh mắt của anh nóng rực, Hàn Minh Thư bị anh nhìn chằm chằm đến mức da đầu tê dại, chỉ có thể khô cằn nói: “Hôm nay anh không có chuyện gì thì trước hết anh nghỉ ngơi đi, tôi đi về trước.”
“Sớm như vậy?” Dạ Âu Thần nhìn thoáng qua thời gian: “Ở lại với tôi một chút nữa.”
Ngữ khí tự nhiên như thế khiến cho Hàn Minh Thư nóng lòng.
Rõ ràng một giây trước đang nghiêm túc chất vấn cô, mặt mũi tràn đầy nghiêm túc, lúc này lại trở nên thả lỏng, quả thực giống như biến thành người khác.
Trở mặt nhanh như vậy sao?
Hàn Minh Thư ở trong lòng lặng lẽ quở trách vài câu, sau đó lên tiếng nói: “Không được, buổi chiều tôi có chuyện, trước tiên tôi cần phải trở về.”
“Chuyện gì?” Dạ Âu Thần hỏi nhiều một câu, lại khiến cho trái tim của Hàn Minh Thư chệch nửa nhịp.
Cô đã hứa buổi chiều sẽ đi đón Bé đậu nành tan học, vừa nghĩ tới Bé đậu nành, Hàn Minh Thư liền cảm giác mặt mũi của cậu bé dường như trùng điệp với Dạ Âu Thần.
Nghĩ tới đây, Hàn Minh Thư liền ho nhẹ một tiếng: “Không phải chuyện lớn, nhưng tôi phải đi, trước tiên anh ở bệnh viện dưỡng thương cho tốt, ngày mai tôi rảnh sẽ tới thăm anh.”
“Vậy bữa tối của tôi đâu? Người không đến, đến cả bữa tối cũng không cho sao?” Trong lời này, đều là oán khí nồng đậm.
Hàn Minh Thư suy nghĩ, trong nhà anh có vẻ như không có người biết nấu cơm, để Lang An đưa cơm cho anh không quá thực tế, loại đàn ông giống như Lang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797536/chuong-508.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.