“Mẹ ơi! Bé đậu nành rất nhớ mẹ!” Bé đậu nành ôm lấy cánh tay Hàn Minh Thư, dùng mặt cọ cọ, vô cùng thân mật.
Hàn Minh Thư bị cậu nhóc cọ cọ mấy cái vào cánh tay, trong lòng mềm nhũn đến mức rối tinh rối mù.
“Không phải đã nói là ngày mai con mới tới sao? Tại sao hơn nửa đêm đã đến rồi?” Hàn Minh Thư ngồi xổm xuống, đưa tay nhéo nhéo gương mặt mềm mại của Bé đậu nành, cảm thấy xúc cảm cực kì tốt, thế là lại đưa tay vuốt vuốt.
Ngũ quan xinh xắn của Bé đậu nành bị Hàn Minh Thư chà đạp, chậm rãi biến hình, thế nhưng cậu bé nhưng không cảm thấy tức giận chút nào cả, ngược lại đáy mắt lại lóe lên ánh sáng vui mừng, một tay nắm chặt tay của Hàn Minh Thư: “Mẹ ơi, hôn hôn!”
Hàn Minh Thư cúi đầu, hôn một cái lên trên gương mặt của Bé đậu nành, rốt cục Bé đậu nành đã được như ý nguyện, cánh tay nhỏ ôm lấy cổ của cô.
“Về sau Bé đậu nành có thể ở cùng với mẹ mãi sao?”
Lời này khiến cho Hàn Minh Thư sửng sốt một chút, lập tức gật đầu: “Đương nhiên, về sau hai mẹ con chúng ta vĩnh viễn ở cùng một chỗ, mẹ sẽ bảo vệ con thật tốt.”
“Hừ.” Không nghĩ tới Bé đậu nành lại đột nhiên hừ một tiếng: “Bé đậu nành đã trưởng thành rồi, có thể bảo vệ mẹ, về sau mẹ gặp phải chuyện gì, đừng đưa Bé đậu nành đi, Bé đậu nành muốn ở bên cạnh mẹ.”
Hàn Minh Thư: “…”
Cậu bé nói lời này như một người lớn, khiến cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797529/chuong-501.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.