Khi Dạ Âu Thần nói những lời này, đôi mắt đen sẫm của anh cũng theo đó mà thay đổi cảm xúc, ánh mắt tựa hồ trở nên điên cuồng hơn, dán chặt vào gương mặt cô, cuối cùng rơi vào đôi môi cô.
Anh cảm thấy mình không thể kìm chế được nữa, anh cúi đầu xuống.
Sự sỉ nhục trong lòng Hàn Minh Thư càng thêm trầm trọng, cô nghiến răng nghiến lợi nhắm mắt lại nói: “Anh Dạ, tôi đã từng nói chưa?”
Động tác của Dạ Âu Thần bị gián đoạn, ánh mắt có chút mơ hồ: ‘Hửm?”
Ngay sau đó, con ngươi đang mơ hồ chợt co rút lại, säc mặt Dạ Âu Thần hơi thay đổi.
Hàn Minh Thư thu chân lại, lui về phía sau mấy bước.
“Lần sau, sẽ không đơn giản như vậy đâu” Hàn Minh Thư vỗ vỗ tay, sau đó vòng tay trước ngực, thích thú nhìn người trước mặt bị cô đá một cước, trán Dạ Âu Thần nổi đầy gân xanh: “Bây giờ đã biết chưa?”
Sắc mặt Dạ Âu Thần rất khó coi, trên trán toát ra một ít mồ hôi lạnh.
Đáng chết, người phụ nữ này ra tay thật tàn nhẫn!
Lại có thể!
Cơn đau từ chỗ đó truyền đến khiến Dạ Âu Thần gần như mất đi sức lực, anh ngước mắt lên nhìn người phụ nữ đang đứng cách đó vài bước, cô mỉm cười đứng đó nhìn anh, như thể rất đắc ý vì sự chật vật của anh.
“Trông anh Dạ có vẻ không thoải mái lắm, e rằng hôm nay không tiện nói chuyện công việc rồi, hôm khác tôi sẽ quay lại sau?”
Hàn Minh Thư nói xong, hít sâu một hơi rồi nhìn xung quanh.
“Thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797440/chuong-412.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.