Hàn Minh Thư nghe vậy sững sờ, cô còn tưởng chỉ có hai người trao đổi đơn giản thôi.
Nhưng không ngờ, cô Lâm này lại mời thêm Dạ Âu Thần.
Cô không hiểu, khi cô ta nhắc tới Dạ Âu Thần khuôn mặt tỏ vẻ ngại ngùng, đáng lý là rất muốn gặp riêng Dạ Âu Thần, tại sao lại đi lựa lúc có mặt mình?
“Xin lỗi Shelly, tôi mời thêm Âu Thần, cô không ngại chứ? Tôi nhớ ra, hình như anh ta cũng muốn tìm cô thiết kế quần áo, cho nên…”
“Không ngại” Hàn Minh Thư cười cười: “Bây giờ anh ta đã là khách hàng của tôi”
Nghe vậy, Lâm Ân Ân trợn tròn mắt: “Thiệt sao? Không ngờ anh ta đi tìm cô rồi à, tôi chỉ tiện tay đưa tấm danh thiếp thôi..”
Nói đến đây, Lâm Ân Ân càng ngại ngùng nhìn xuống.
Cho nên lời dì Tống nói Dạ Âu Thần ngoài lạnh trong nóng là thiệt sao? Nhìn thì có vẻ làm ngơ với đối tượng xem mắt này, nhưng…lại đón nhận tấm danh thiếp của cô ta, hơn nữa còn đi tìm Shelly thiết kế.
Như vậy…có phải được tính rất để tâm tới cô ta không?
Trời ạ, một người đàn ông quá lãng mạn.
Lâm Ân Ân không che giấu được suy nghĩ.
Hàn Minh Thư ngồi bên cạnh nhìn thấy bộ dạng thẹn thùng này, nhất thời không biết dùng từ gì diễn tả cảm xúc trong lòng.
Sao lại có cảm giác như…cô đang là kỳ đà cản mũi?
Làm kỳ đà cản mũi Dạ Âu Thần và Lâm Ân Ân? Suy nghĩ này khiến toàn thân cô chảy mồ hôi khó chịu như muốn đứng dậy, nhưng rất nhanh Hàn Minh Thư kiềm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797435/chuong-407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.