Dạ Âu Thần: “…”
Người phụ nữ này bị ngốc à?
Chắc là vậy.
Nếu không cô sẽ không ngốc đến mức hỏi vấn đề này vào lúc này.
“Tôi thể hiện chưa đủ rõ à?” Dạ Âu Thần nheo mắt, môi mỏng khẽ mở: “Hay là cô ngốc quá?”
Thẩm Cửu mở miệng, anh thể hiện… cái gì?
“Người phụ nữ tái hôn, có những lời tôi chỉ nói một lần, cô đừng mong tôi sẽ nói cho cô nghe lần thứ hai.” Dạ Âu Thần lạnh giọng nói, trong giọng nói lộ rõ vẻ kiêu ngạo.
Thẩm Cửu ngạc nhiên mở to mắt: “Lời gì?”
Truy cập đọc full nhé. Chết tiệt!
Dạ Âu Thần nhìn vẻ mặt ngơ ngác của cô lúc này thì rất muốn đánh cô một trận, anh không thể nói xong hết rồi mà cô lại chẳng nghe lọt câu nào.
Nghĩ đến đây, môi Dạ Âu Thần khẽ giật giật, giọng nói trở nên có phần lạnh lùng.
“Xem ra trong mắt cô không hề có người chồng là tôi.”
Thẩm Cửu: “Anh nói cho rõ đi, rốt cuộc anh có ý gì? Trước kia tôi ngủ ở giường nhỏ cũng ngủ rất ngon, vì sao đột nhiên lại muốn ngủ chung giường, lẽ nào vì tôi và anh…”
Lời phía sau cô còn chưa nói xong đã bị Dạ Âu Thần thô bạo ngắt lời: “Đủ rồi!”
Sự cái kỉnh đột ngột thật đáng sợ, lông mày Dạ Âu Thần cau lại nhuốm màu tàn ác.
“Không biết thì đừng hỏi, người phụ nữ ngu ngốc muốn chết như cô muốn ngủ trên chiếc giường nhỏ của cô thì đi mà bảo người làm kê lại. Cô tưởng là tôi muốn ngủ với người phụ nữ hai đời chồng như cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797144/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.