Điều này khiến Dạ Âu Thần cực kỳ không vui.
Anh muốn gây rắc rối cho Thẩm Cửu, vì thấy cô ở với người đàn ông khác.
Cảm giác này khiến anh cực kỳ khó chịu cho nên khi thấy cô, anh sẽ chỉ vô thức nói những lời làm tổn thương cô.
Nhưng bây giờ cô đột nhiên trở nên dịu dàng, ngoan ngoãn, nghe lời như một con rối vô hồn, chẳng những không khiến sự cáu kỉnh trong lòng Dạ Âu Thần biến mất, ngược lại còn nhiều thêm.
Anh có thể bảo cô gọi mình là gì?
Dạ Âu Thần cười khẩy: “Bình thường gọi thẳng tên tôi chẳng phải cô cũng thoải mái lắm sao? Bây giờ lại giả vờ ngoan ngoãn cho ai xem?”
Thẩm Cửu rũ mắt xuống: “Sau này tôi sẽ chú ý.”
“Lại đây!” Dạ Âu Thần thật sự sắp bị cô làm cho phát điên rồi.
Thẩm Cửu dừng lại, cuối cùng vẫn di về phía anh.
“Hỏi tôi có gì sai bảo? Đẩy tôi về.”
“Được.” Thẩm Cửu vô cảm bước ra phía sau anh, đẩy xe lăn của anh về phía trước.
Sắc mặt Dạ Âu Thần âm trầm, như thể ai đó nợ anh cả thế giới, hơi thở quanh thân hai người họ, một người lạnh lùng âm trầm, một người rầu rĩ cô đơn. Xin ủng hộ team truyen one bằng cách truy cập trực tiếp vào truyen88.net
Khi đi qua phòng khách, hơi thở này khiến những người khác phải sợ hãi.
Biết tâm trạng hai người không tốt, đám người làm đã trốn đi lánh nạn từ lâu.
Thẩm Cửu thuận lợi đẩy Dạ Âu Thần về phòng, sau đó nói: “Đến rối, nếu không có việc gì thì tôi đi tắm rửa đây.”
Nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797121/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.