🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hét lên, nói ra, người khác biết rồi thì thế nào?

Thẩm Cửu không nói gì.

Thậm chí cô còn hơi chán ghét đẩy tay Dạ Y Viễn ra, khàn giọng nói: “Anh đi đi, tôi muốn ở một mình.”

Dạ Y Viễn bị đẩy ra cũng không giận, ngược lại còn cười với cô, sau đó đứng dậy đến bên cạnh cô ngồi xuống, tựa vào thân cây giống như cô.

“Tôi đi rồi, em khóc một mình sẽ càng buồn hơn.”

Dạ Y Viễn nhẹ nhàng giải thích: “Thật ra khi tâm trạng không tốt thì ở một mình là cách tồi tệ nhất. Vì như vậy sẽ có quá nhiều thời gian để suy nghĩ về quá trình đó, nhưng nếu có ai đó ở bên nói chuyện cùng thì em sẽ từ từ quên đi tại sao mình buồn.”

Giọng anh ta dần trở nên buồn bã, Thẩm Cửu ngơ ngác quay lại nhìn: “Anh… trước đây cũng từng buồn như vậy sao?” Đọc thêm nhiều truyện hay tại truyen one

Nghe vậy, Dạ Y Viễn quay đầu nhìn vào mắt cô: “Xem ra khá hiệu quả, bây giờ em đã bắt đầu quan tâm đến chuyên của tôi rồi.”

Thẩm Cửu nghẹn họng, nhận ra thật sự là vậy.

Nhìn Dạ Y Viễn gần ngay trước mắt, Thẩm Cửu quay lưng lại, đưa tay lau hết nước mắt trên mặt rồi khịt mũi.

“Tôi không giống anh, tôi ở một mình là được.”

Trước giờ đều là tự cô chữa lành vết thương, không cần người khác tới chữa thay.

“Quật cường, cố chấp quá, người bị thương sẽ chỉ là mình.” Dạ Y Viễn lại nói: “Âu Thần cũng không phải người lạnh lùng, có bao giờ em nghĩ sẽ tỏ ra yếu đuổi trước

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797119/chuong-92.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.