Trên đường phố.
Thẩm Cửu chẳng có mục đích nặng nề bước về phía trước, nét mặt của cô mơ màng, khóe mắt đỏ au, nước mắt dường như đã ngưng kết lại trong hốc mắt cô, một giọt cũng không rơi ra ngoài.
Túi trong tay cô vì bị nắm chặt mà thay đổi hình dạng, càng lộ rõ chất lượng rẻ tiền.
Rầm!
Không biết là ai chạy nhanh va vào cô, cả người Thẩm Cửu ngã ngồi trên mặt đất, túi bị quăng hỏng, đồ vật bên trong rơi ra ngoài.
Người va vào cô lúng túng đứng tại chỗ: “Xin lỗi! Cô không sao chứ?”
Thẩm Cửu ngồi đơ tại chỗ, ngơ ngác nhìn cảnh tượng này.
Người va cô ngã vội vàng ngồi xổm xuống nhặt đồ giúp cô, sau đó đặt vào trong lòng bàn tay cô: “Xin lỗi, tôi còn có chuyện, thật sự rất xin lỗi, đồ đều ở trong này.
Người kia sau khi trả đồ cho Thẩm Cửu thì nhanh chóng đứng dậy chạy mất.
Trong tay Thẩm Cửu đều là đồ vật mà anh ta nhặt giúp cô, túi ở bên cạnh đã rách nát, không thể đựng đồ được nữa.
Thẩm Cửu cúi đầu, tầm mắt rũ xuống khiến người ta không nhìn rõ cảm xúc trong mắt cô, lát sau bỗng nhiên cô nở một nụ cười trầm thấp.
Người đi đường vội vã tránh đi, không dám bước lên trước.
Có thứ gì đó từ trên mặt cô lộp độp rơi xuống, đập vào mu bàn tay cô, rất nhanh đã thấm ướt ống tay áo của cô.
Cũng không biết qua bao lâu, Thẩm
Cửu khóc đủ rồi mới giơ tay lau nước mắt trên mặt, sau đó đứng dậy nhặt chiếc túi đã hỏng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797076/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.