Thẩm Cửu bước cực nhanh chạy ra khỏi phòng, ngay cả giày cũng không kịp mang, đã tìm được người giúp việc nữ vừa rồi: “Chào cô.”
Đối mặt với người giúp việc nữ, Thẩm Cửu cảm thấy hơi sợ hãi, bởi vì cô biết người giúp việc nữ nhà họ Dạ đều coi thường mình, cũng không biết có thể lấy lại được cài áo trở về hay không.
Vốn Thẩm Cửu đã chuẩn bị trước sẽ bị người giúp việc nữ châm chọc móc mia, nhưng không ngờ sau khi người giúp việc nữ kia nhìn thấy cô lại biến sắc mặt lui về sau một bước, sau đó tôn kính gọi cô một tiếng: “Mợ hai.”
Thẩm Cửu sững sờ, đây là chuyện gì vậy?
Thẩm Cửu dừng một chút, sau đó khẽ gật đầu. Mặc dù không rõ sự thay đổi này là vì đâu nhưng trước mắt những thứ này đều không quan trọng, quan trọng nhất chính là tìm về chiếc cài áo kia.
Nghĩ đến đây, Thẩm Cửu mở miệng hỏi thăm: “Vừa rồi tôi thấy cô quét dọn căn phòng này, cô có nhặt được một chiếc cài áo nào hay không?”
Nghe xong, người giúp việc nữ lập tức phản ứng lại: “Mợ hai đang muốn tìm một chiếc cài áo màu vàng đúng không? Tôi còn cứ nghĩ đó là của cậu hai cơ.”
“Không phải!” Thẩm Cửu phản ứng hơi dữ dội một chút: “Đó là của tôi, cài áo đâu rồi?”
“Này…” Người giúp việc nữ hơi biến sắc mặt, hơi hé môi ra nói: “Thật xin lỗi mợ hai, tôi tưởng rằng chiếc cài áo đó là của cậu hai, cho nên… Tôi bảo Tiểu Vũ đi hỏi giúp tôi một chút.”
Thẩm Cửu nghe xong, trái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797069/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.