Trong bóng tối, không biết trôi qua bao lâu, âm thanh lạch cạch, giống như tiếng chìa khóa tra vào ổ, trong bóng tối yên ắng trở nên chói tai, sau đó, cửa mở ra.
Hai bóng người xuất hiện trong không gian tối tăm.
“Trợ lý Thẩm?” Lang An nhìn căn phòng tối đen, rút điện thoại mở đèn pin lên.
Chớp mắt, căn phòng được chiếu sáng.
Sau đó Dạ Âu Thần cũng nhìn rõ cảnh tượng trong căn phòng, một dáng người nhỏ bé co rúc trong góc, hai tay ôm lấy đầu của mình vùi đầu vào đó, cả người cuộn thành một cục.
Giống như con mèo cuộn tròn lại.
Mái tóc dài buộc gọn không biết từ lúc này xõa tung ra, dẫn đến mái tóc của cô xã hết xuống, rối tung xõa ở hai bên vai, che đi gương mặt và tai của cô.
Tự nhiên Dạ Âu Thần cảm nhận được từ trên người cô tản ra sự tuyệt vọng và lạnh lẽo.
Từ đầu đến cuối đều cảm nhận được như thế.
Chuyện gì xảy ra? Dạ Âu Thần nhíu mày, ngữ khí không vui.
“Cô ta làm sao vậy?”
Lang An nghe thấy câu hỏi, lúc này cất bước đi tới: “Trợ lý Thẩm?”
Người đang co rúc lại đó không có phản ứng, một chút động tĩnh cũng không có, thậm chí không thèm động đậy mà ngồi ở đó.
“Trợ lý Thẩm? Trợ lý Thẩm?” Lang An thấy cô một chút động tĩnh cũng không có, ánh mắt khẽ rung lên, mau chóng gọi thêm hai tiếng.
Tuy nhiên người cuộn tròn ở đó vẫn không có phản ứng, giống như đã chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc-2/2028758/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.