Trong phòng họp. 
Nhân sự đã đến gần hết, Trưởng phòng đưa Thẩm Cửu đến muộn. 
Lúc Thẩm Cửu theo trưởng phòng vào, tất cả mọi người đều không khỏi nhìn chằm chằm qua, sau vài lần phong ba, tất cả những lãnh đạo cấp cao trong phòng đều có thể coi là đã biết nhân vật Thẩm Cửu này. 
Quay lại tùy tiện hỏi thăm vài câu là liền biết một loạt chuyện đã xảy ra giữa Thẩm Cửu và Dạ Âu Thần từ sau khi gia nhập công ty. 
Hơn nữa, bọn họ đã nhiều lần nhìn thấy Thẩm Cửu ở trong phòng họp, tuy rằng mới đầu quả thực bị chủ tịch hành lên xuống rất nhiều, nhưng mọi người lại không mù, họ đã có thể ngồi vào vị trí cấp cao thì làm sao mà không nhìn thấy được sự biến đổi tâm tình con người chứ?? 
Lần trước Hàn Đông đến bàn chuyện hợp tác, ai không mù cũng đều có thể nhìn ra thái độ của Dạ Âu Thần đối với Thẩm Cửu. 
Chỉ có điều… có thể anh quan tâm thì thật là có quan tâm đấy, nhưng mà ghét thì cũng là ghét thật. 
Nếu không, làm sao anh có thể giáng chức cô xuống tận đáy trước toàn thể công ty như vậy. 
Trưởng phòng là một người đàn ông ngoài bốn mươi tuổi, dáng người gầy, khuôn mặt và mắt đều dài, miệng cũng hơi nhọn, đeo kính cận, trông vẫn khá lịch thiệp trí thức, nhưng trông không được ưa nhìn. 
“Hứa La, anh đến muộn rồi! Không biết chủ tịch ghét đến muộn nhất sao?” 
Có người nhắc nhở, ánh mắt Hứa La liền thay đổi, anh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc-2/2028607/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.