Thẩm Cửu ôm hộp đứng ở cửa công ty chờ Hàn Mai Linh.
Lúc xe Dạ Âu Thần dừng lại, Hàn Mai Linh mở cửa xe đẩy Dạ Âu Thần xuống, cười tươi rói nhìn Thẩm Cửu: “Ủa, Cửu Cửu, cậu đang cầm gì đó?”
Vừa nói xong, Thẩm Cửu lập tức cảm nhận được một ánh mắt sắc bén như dao rơi xuống người cô.
Đôi mắt lạnh băng của Dạ Âu Thần đáng sợ giống hệt như một con rắn dộc, làm Thẩm Cửu nhịn không được hơi rụt cổ, tay bất giác ôm chặt cái hộp trong lòng hơn.
Đây chỉ là một động tác theo bản năng, nhưng trong mắt Dạ Âu Thần thì lại thành cô cực kỳ yêu quý cái hộp đó.
Rõ ràng là tay không leo lên xe, bây giờ lại ôm theo một cái hộp bước xuống.
Điều này có nghĩa là gì?
Ha, đúng là một người phụ nữ đầy tâm cơ.
“Không có gì.” Thẩm Cửu ôm chặt hộp rồi lại nhẹ nhàng đáp.
Hàn Mai Linh đẩy Dạ Âu Thần bước lên, cách cô rất gần, thậm chí Thẩm Cửu còn có thể cảm nhận được hơi thở lạnh băng tỏa ra từ trên người Dạ Âu Thần mạnh mẽ bao phủ lấy cô.
Cô lui ra sau một bước, định rời khỏi vòng vây khí lạnh của anh.
“Cửu Cửu, là anh Dạ tăng quà cho cậu sao? Lúc nãy khi lên xe câu đâu có mang theo cái hộp này đâu?”
Nghe vậy, sắc mặt Thẩm Cửu lập tức trở nên khó coi, nghĩ thầm trong lòng, có thể đừng nói chuyện nữa không.
Vì vậy chỉ có thể quay sang nháy mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc-2/2028565/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.