Thẩm Cửu vốn dĩ còn đang rối rắm, kết quả nghe ra trong lời nói của Dạ Âu Thần có một tia trêu tức, đột nhiên cô ngẩng đầu lên nhìn anh ta, thì thấy được quả thật trong đáy mắt của Dạ Âu Thần có một ít khiêu khích. 
Rõ ràng là anh ta cố tình làm vậy mà! 
Thẩm Cửu cắn môi dưới, tức giận nói: "Tôi không cần anh thoa cho tôi, tôi có thể tự mình thoa thuốc ở phía trước được mà." 
Nói xong, cô trực tiếp bước thẳng tới chỗ anh để lấy thuốc thoa ngoài da. 
Không nghĩ tới Dạ Âu Thân vậy mà vươn tay kéo cô vào lòng, một tay bóp eo cô: "Cô chạy cái gì? Trên người cô có chỗ nào mà tôi chưa từng sờ qua? Lúc này mới biết mắc cở à?" 
Lời này khiến hai mắt Thẩm Cửu trợn to: "Anh..." 
"Nhanh lên, thoa thuốc xong tôi còn muốn đi tắm nữa." Dạ Âu Thần lại lên tiếng thúc giục, thấy cô không có động tĩnh gì, anh nhếch môi, dùng giọng nói mê hoặc tiến lại gần cô: "Hay ý của cô là...Muốn tôi giúp cô cởi đồ hả?" 
Thẩm Cửu tức giận trừng mắt nhìn anh: "Buông tôi ra." 
Dạ Âu Thần không chịu buông tha, Thẩm Cửu chỉ có thể dịu xuống, thấp giọng cầu xin: "Anh cứ ôm eo tôi như vậy sẽ đụng đến vết thương đó." 
Nghe xong câu này, thần sắc Dạ Âu Thần mới chịu buông lỏng, sau đó động tác ôm eo cô thả lỏng hơn: "Nếu đã biết đau sao còn không nhanh lên, để tôi giúp cô thoa thuốc." 
Vừa dứt lời, Thẩm Cửu còn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc-2/2028450/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.