Câu nói này khiến Dạ Y Viễn sững lại một lúc.
“Em hối hận rồi sao?”
Thẩm Cửu không tiếp lời, tay vẫn liên tục giãy dụa, Dạ Y Viễn đột nhiên nói: “Vậy tôi đưa em đi nhé.”
“Anh nói gì cơ?”
“Tôi đưa em rời khỏi nơi đây, rời khỏi Mạc Thành, cao chạy xa bay.
Thẩm Cửu: “...Dạ Y Viễn anh điên rồi sao? Sao anh có thể nói ra những lời như vậy chứ, dù sao tôi cũng là em dâu anh đấy!”
“Cũng chẳng phải là em dâu thật sự, hà tất phải giả bộ trước mặt tôi? Hay là em muốn dùng cái cớ này để từ chối tôi?” Dạ Y Viễn siết chặt tay cô, kéo cổ tay cô lên cao, nghiêm túc nhìn cô.
“Em nghĩ rằng, chuyện của em và cậu ta tôi không biết gì sao? Cậu ta ép em phải ký hợp đồng, sau nửa năm tự động rời khỏi nhà họ Dạ, đúng không?”
Nghe xong, Thẩm Cửu trợn mắt kinh ngạc, chuyện này vốn là bí mật giữa cô và Dạ Âu Thần, ngoài Lang An và dì Tống Thiến, cô cũng chỉ nói cho Hàn Mai Linh biết, những người khác không thể nào biết được.
Sao anh ta lại biết được chứ?
“Có phải em rất hiếu kỳ tại sao tôi lại biết chuyện này đúng không?” Đôi mắt và vẻ mặt ôn nhu của Dạ Y Viễn lộ ra vẻ nghiêm nghị, giọng nói hơi trầm xuống một chút: “Thực ra nghĩ một chút em sẽ hiểu thôi, tại sao tôi lại biết chuyện hai người ly hôn, đơn giản là Âu Thần không có ý gì với em cả, nóng lòng muốn ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc-2/2028423/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.