Nhìn bóng dáng của Dạ Âu Thần cách mình càng ngày càng xa, cho đến khi đến khúc rẽ rồi biến mất không còn nhìn thấy gì nữa.
Thẩm Cửu mới thu hồi tầm mắt của mình, cô cúi đầu xuống nhìn thoáng qua quần áo trên người, lại nhìn mặt biển yên tĩnh.
Tất cả đều là thật đó ư?
Sao cô lại cứ cảm giác không chân thật như vậy chứ.
Hai mươi phút sau quả nhiên có người giúp việc mang bữa sáng đến.
Bữa sáng rất phong phú, có bánh mì sandwich nướng, còn có hoa quả do cô tự lựa chọn.
Người giúp việc đối xử với cô vô cùng có lễ độ, vẫn luôn rất cung kính nhưng mà cũng rất tò mò, trong quá trình mang đồ ăn tới vẫn luôn đánh giá cô.
Hai người đi xa rồi mới nhỏ giọng bàn luận.
“Cô nói xem người phụ nữ này là gì của cậu Dạ vậy nhỉ, tôi ở đây nhiều năm như vậy rồi cũng chưa từng nhìn thấy cậu Dạ dẫn theo phụ nữ về nhà đâu.”
“Đây là người phụ nữ đầu tiên được cậu Dạ mang về biệt thự Hải Giang, chắc không phải là người bình thường, chúng ta nhất định phải hầu hạ cho thật tốt, đừng đắc tội với cô ấy.”
“Chuyện đó không phải là nên à? Nhìn dáng vẻ của cô ấy rất ngoan ngoãn, chắc có lẽ không phải là loại người hay làm khó chúng ta đâu.”
“Nhìn thì đúng là như vậy đó, nhưng mà không biết thật sự là dạng người như thế nào, nói tóm lại là lần sau chúng ta tới đó không còn phải nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc-2/2028389/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.