Trong ánh mắt Thẩm Cửu mang theo vẻ tìm tòi nghiên cứu, như muốn tìm ra một tia cảm xúc khác lạ từ trong đáy mắt hoặc là giữa lông mày của anh, từng giây từng phút đều muốn bắt lấy không muốn buông tha. 
Nhưng Dạ Âu Thần là người che giấu suy nghĩ và cảm xúc của bản thân rất tốt. 
Thẩm Cửu hoàn toàn không nhìn ra được cái gì. 
Chưa hết, Thẩm Cửu còn nghe thấy anh dùng giọng trầm thấp nói ra: "Tôi nhất định phải nói chuyện này ra cho rõ ràng thì em mới hiểu được tôi có ý gì?" 
Thẩm Cửu dừng lại, khó hiểu nhìn về phía anh. 
Dạ Âu Thần hơi cong khóe môi lên: "Tới đây." 
Giọng nói của anh như có ma lực, vậy mà khiến Thẩm Cửu đến gần mấy bước, lúc đi đến trước mặt anh, Dạ Âu Thần đột nhiên đưa tay ra kéo cô vào trong lòng mình, sau đó ôm lấy eo cô ghé vào gần bên tai của cô nhỏ giọng nói: "Tôi vẫn luôn lấy lòng em, em không hề phát hiện ra ư?" 
Toàn thân Thẩm Cửu chấn động, cánh môi màu hồng mấp máy. 
Trong lòng giống như dời sông lấp biển, giống như có ngàn vạn con ngựa đang chạy loạn trong lòng, cảm giác này... Thẩm Cửu không nhịn được hơi cắn môi dưới, ngơ ngác nhìn Dạ Âu Thần. 
Hai người dựa vào nhau rất gần, gần đến mức con mắt gần như không có tiêu cự, nhưng Dạ Âu Thần vẫn nhích lại gần từng chút từng chút một, chóp mũi dán lên mũi cô, môi mỏng định hôn cô. 
Trước khi anh hôn mình 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc-2/2028381/chuong-273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.