Chương trước
Chương sau
Hàn Mai Linh tự sát.

Chuyện này xảy ra khiến người ta không kịp phòng bị, lần đầu tiên đối mặt với tình huống này, nhìn vũng máu tươi trong phòng tắm, Thẩm Cửu gần như muốn hôn mê, nhưng cô biết mình không thể.

Nếu cô ngất xỉu, ai sẽ cứu Mai Linh? Cho nên cô chỉ có thể miễn cưỡng nhẫn nhịn sợ hãi trong lòng mình, kêu chú Kim cùng cô nhấc Hàn Mai Linh ra khỏi bồn tắm, bờ môi cô cũng tái nhợt. Sức chú Kim mạnh, ôm cô ấy lên sofa, cô bước theo ấn chặt tay cô ấy, muốn ngăn cản máu chảy ra ngoài.

“Không được, không ngừng. Chú Kim…e là không kịp đợi xe cứu thương tới.” Giọng Thẩm Cửu cũng có chút run rẩy, cô ngẫm nghĩ, sau đó kiên định nói: “Chú Kim, e là phải phiền chủ giúp tôi ôm cô ấy lên xe, chúng ta trực tiếp tới bệnh viện gần nhất.”

Chú Kim dù sao cũng là đàn ông, hơn nữa cũng từng trải, lúc đầu rất chấn động, nhưng bây giờ cũng bình tĩnh lại rồi.

Ông gật đầu, bước tới trực tiếp ôm Hàn Mai Linh lên: “Tôi ôm cô ấy xuống lầu ngay.”

“Được.” Thẩm Cửu nhanh chóng theo ông ra ngoài, thuận tiện lấy điện thoại ra mở bản đồ tra tìm bệnh viện gần nhất.

Tra xong, cô lại nhớ tới gì đó, vội gửi tin nhắn zalo cho anh trai của Hàn Mai Linh – Hàn Đông, kêu anh ta tới bệnh viện.

Xuống dưới lầu, mọi người trong sảnh khách sạn thấy họ ôm một người toàn thân đầy máu thì đều sợ hãi, muốn bước tới hỏi han lại bị Thẩm Cửu nói một câu: “Khóa căn phòng của vị khách này lại trước.”

“Dạ dạ dạ!” Người đó căn bản không biết cô nói phòng nào, đợi cô đi rồi họ mới vội vàng kiểm tra camera giám sát.

Sau khi lên xe, Thẩm Cửu luôn ấn giữ tay Hàn Mai Linh, chú Kim đã lái tới bệnh viện gần nhất theo chỉ thị của cô, nhưng dù là gần nhất cũng phải tốn cả mười phút, có thể nói Thẩm Cửu trong lòng nóng như lửa đốt, làm sao cũng không bình tĩnh lại được.

Bây giờ cô giống như kiến bò trêи chảo nóng.

“Cửu Cửu…” Giọng nói yếu ớt từ bên cạnh vang lên, Thẩm Cửu cúi đầu, thấy Hàn Mai Linh đã mở mắt, bờ môi tái nhợt nhìn cô.

hấn chìm cô.

“Không, đừng…” Thẩm Cửu cắn chặt môi dưới, trong miệng xuất hiện mùi máu tanh, đau đớn khiến toàn thân cô tỉnh táo lại.

Cô không thể gục ngã!

Không thể!

Nếu cô gục ngã, sẽ không còn ai cứu cô ấy nữa.

“Chú Kim, nhanh hơn chút nữa!”

Cô lại giục.

Thật không dễ dàng gì xe cuối cùng đã tới bệnh viện, bác sĩ y tá nhận được tin tức từ trước đã chờ ở cửa, thấy toàn thân họ đều là máu xuống xe thì vội vàng nâng cáng bước tới đón nhận Hàn Mai Linh.

“Mau! Có bệnh nhân cấp cứu, chuyển lên xe đẩy, lập tức tới phòng cấp cứu.”

Bước chân Thẩm Cửu bay bổng chạy theo họ, vì cô luôn ở bên Hàn Mai Linh cho nên máu trêи người cô cũng không ít hơn cô ấy, dáng vẻ hai người nhìn có vẻ rất chói mắt.

nhân khác đang đợi bên ngoài đều tránh cô thật xa, không dám lại gần cô.

Dù sao thì dáng vẻ bây giờ của cô rất đáng sợ, toàn thân đều là màu đỏ của máu tươi, mắt lại khóc đỏ bừng, tóc hỗn loạn, nhìn có vẻ rất kinh khủng.

Nhưng còn may cô là nữ, nếu cô là nam thì e rằng mọi người đều sẽ cho rằng cô là hung thủ giết người.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.