Đừng đẩy em ra, cầu anh.
Thẩm Cửu nhắm mắt lại, luôn mặc niệm câu này trong lòng.
Cô cũng hi vọng lúc này Dạ Âu Thần có thể đọc được suy nghĩ trong lòng cô.
Nhưng không…
Anh bỗng nắm lấy cánh tay gầy yếu của cô, muốn kéo cô ra, Thẩm Cửu ý thức được anh muốn làm gì, cô hoảng loạn vươn tay dùng sức ôm chặt lấy cổ anh, không muốn buông ra.
“…” Anh cau mày, người phụ nữ này lúc nào thì học được công phu quấn lấy người khác này? Trước giờ không thấy dáng vẻ này của cô, bây giờ cô lại…
Anh nhíu mày, trầm giọng nói: “Buông ra!”
Thẩm Cửu cắn chặt môi dưới, nhắm mắt, biểu cảm liều chết nói: “Không buông.”
“Cô có buông hay không?”
“Không buông, chết cũng không buông. Dạ Âu Thần, em muốn quấn lấy anh, em và anh đã lĩnh giấy chứng nhận kết hôn rồi, anh không thể đối xử với em như vậy.”
“Ha…” Anh bỗng thấp giọng cười, tiếng cười tràn đầy trào phúng: “Kỹ thuật diễn thật tốt, nếu không phải tôi biết trước, e rằng thật sự bị cô lừa.”
Thẩm Cửu kinh ngạc, động tác trong tay có chút buông lỏng.
Tranh thủ lúc này, Dạ Âu Thần bắt lấy tay cô đẩy cô ra.
Cô lùi về phía sau hai bước mới đứng vững được cơ thể, cô nhìn anh, anh quả nhiên vẫn đẩy cô ra.
Anh quả nhiên…thật sự muốn ly hôn với cô sao?
“Xem ra, cô không biết chân tướng thì sẽ không bỏ cuộc, đi theo tôi.”
Dạ Âu Thần lăn xe lăn ra khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc-2/2028284/chuong-322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.